*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô ấy đổi cho anh một bộ quần áo khác, nếu không cận vệ của mình chỉ mặc bộ quần áo mấy trăm đồng nhất định có thể bị người khác cười nhạo.
Vết thương của Hồ Yên cũng đã khép miệng lại rất nhau.
Không có trở ngại, mặc áo lông, người ngoài sẽ không nhìn thấy.
Bên trong một cửa hàng vest cao cấp, Hồ Yên tự mình chọn cho Vũ Hoàng Minh mấy bộ vest cao cấp.
Không thề không nói, người đẹp vì lụa ngựa đẹp vì yên.
Thay sang một bộ vest hàng hiệu, khí chất của Vũ Hoàng Minh đã biến hóa đến nghiêng trời lệch đất.
Ngay cả người bán hàng phụ trách ð đó cũng nhìn trợn mắt.
Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, thường xuyên nhíu mày, làm cho người ta có cảm giác thành thục.
“Như vậy mới đúng chứ, mang ra ngoài cũng cho tôi mặt mũi.”
Trong lòng Hồ Yên vui vẻ, sở dĩ dẫn Vũ Hoàng Minh đi mua quần áo là vì cha của cô ấy sắp đến.
Tạm thời kéo anh đi làm bạn trai cô ấy vậy.
Cô cảm giác cha mình không vừa lòng hoàn toàn, nhưng như vậy cũng đủ rồi.
Đối với việc làm của Hồ Yên, Vũ Hoàng Minh không có cảm giác kìa.
Cô bé này nhất định có việc muốn nhờ.
Anh còn tính thứ sáu hôm nay đi xem Nguyệt Nhi ở trường như thế nào, hiện tại xem ra ngày mai mới đi được.
“Tổng giám đốc Hồ, được rồi chứ?”
Vũ Hoàng Minh nhìn bộ vest vàng đen trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271245/chuong-510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.