Mười phút sau mấy xe cảnh sát đã tới hiện trường. Lúc bọn họ trông thấy chiếc Porsche màu bạc bị chiếc xe ba gác không đáng mấy đồng đâm thành cái hình dạng này thì trố mắt ra nhìn.
Đây là xe của Cậu Vũ giá hơn chục triệu đấy.
Cảnh sát tới rồi nên mọi người xung quanh cũng thờ phào nhẹ nhõm. Nhưng việc quan trọng chính là người tới lại là cảnh sát trường.
Việc như thế này lại làm ẩm ï lên như thế, chắc là lão già này chán sống rồi đây mà.
“Mấy vị cảnh sát, mọi người đến đúng lúc quát”
“Thằnh ranh này đỗ xe lung tung làm hại tôi đâm phải, còn làm hỏng hết nừa đống hàng hoá của tôi nữa, anh xem tôi cũng chảy máu rồi đây này”
Ông ta đi đến trước mặt Hải Trung rồi chỉ vào vết thương trên trán của mình, vẻ mặt phẫn nộ. Còn Hải Trung thì không thèm để ý đến ông ta mà tiếp tục đi đến trước mặt Vũ Hoàng Minh, anh ta kính cần nói: “Cậu Vũ”
“Ừ, xe của tôi bị ông ta đâm hỏng rồi, mấy anh xem xem nên giải quyết như thế nào, tôi muốn đón con gái tan học, à phải rồi, ông ta còn doạ dẫm đòi sáu tỷ của tôi nữa, tiền đều ở hết trong vali kia”
Nói xong Vũ Hoàng Minh xoay người đi đến cổng nhà trẻ. Ông già kia trông thấy anh rời đi muốn lao tới ngăn cản nhưng Hải Trung quát lên: “Người đâu tới đây gô cổ ông ta lại cho tôi.”
Ông già kia còn nghĩ Vũ Hoàng Minh sắp bị bắt thì cười ha hả.
“Nhóc con, mày còn dám chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271002/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.