Những lời ông ta vừa nói khiến mọi người ai nấy đều hốt hoảng. Ông già này đúng là quá đáng lắm rồi đấy, đâm vào xe người ta xong bây giờ lại còn trách người ta đỗ xe lung tung. Người ta đỗ xe ở nơi cho đỗ xe, không hề dĩ chuyển.
Rõ ràng là ông ta tự mình đâm phải mà.
Nét mặt Vũ Hoàng Minh trầm tư, anh đi về phía chiếc xe. Anh trông thấy chiếc xe Porsche bị đâm thành thế này, trong lòng không khỏi bực tức.
“Này, xe này của cậu đấy à?”
Ông già che lấy trán của mình, vẻ mặt tức giận tiến lên phía trước.
“Đúng vậy”
Vũ Hoàng Minh châm một điếu thuốc, im lặng nhìn ông ta. Nếu như ban đầu ông ta mờ miệng xin lỗi thì có lẽ anh cũng đã không tức giận, càng không đề ông ta phải bồi thường, bây giờ thì…
“Cậu đỗ xe ở đây, bây giờ hàng hoá trên xe tôi bị hỏng hết, tôi cũng bị thương, cậu định bồi thường cho tôi thế nào đây?”
Những người xung quanh vừa nghe thấy thế ‘thì không khỏi mỡ to mắt ra nhìn.
Ông già này điên rồi sao?
Tự mình đâm phải xe người khác thì thôi đi, giờ còn độc ác tố cáo trước bắt người ta bồi thường nữa chứ.
Đúng là không biết xấu hồ Vũ Hoàng Minh mìm cười: “Ông muốn bồi thường bao nhiêu tiền!”
Mọi người vừa nghe thấy thế thì không khỏi ngạc nhiên. Ai cũng không ngờ rằng Vũ Hoàng.
Minh lại muốn bồi thường thiệt hại cho ông già kia thật. Dù có thế nào thì vụ tai nạn này đều phải do ông già kia chịu trách nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1271000/chuong-265.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.