“Còn tường rằng đầu óc một lão tướng như ông sẽ hơn bọn họ, nhưng không ngỡ cũng não lớn giống chúng!”
Trong lúc nói anh đã đứng dậy, gậy gai trên tay cũng rơi xuống đất.
“Trương Hải Long!”
Vũ Hoàng Minh hét lên một tiếng.
“Dạt Trương Hải Long hiều được ý Vũ Hoàng Minh lập tức tiến về hướng Bắc Thắng Quang.
Trong giây lát tất cà lính đã chuẩn bị súng chữa vào anh ta. Tuy nhiên, Bắc Đại Quang lại xua xua tay.
“Bỏ xuống!”
Ông ta biết rõ đối phương muốn xác định danh tính của mình. Trong lòng ông ta có chút lo lắng, nhưng nhiều hơn nữa là…sợ hãi.
Ông ta không biết quyết định ngày hôm nay rốt cuộc tốt hay xấu đối với nhà họ Bắc.
Trương Hải Long cười nhạt một tiếng rồi đi đến trước mặt Bắc Đại Quang.
Áo khoác ngoài được vạch ra một cách dứt khoát, ð trong có treo một chiếc thẻ vàng. Trên thẻ còn khắc một chữ “CHIẾN” vô cùng rõ ràng.
Và khi Bắc Đại Quang nhìn thấy chiếc thẻ vàng này gần như muốn ngất đi.
Giọng điệu ông ta bắt đầu run rầy, toàn thân như lạnh cóng run lên cẩm cập.
Trương Hải Long nhẹ giọng nói: “Biết thì t Dù sao cũng đừng nói ra ngoài, hiểu không?”
Bắc Đại Quang lập tức im lặng, nhưng vẫn không thể giấu đi sự kích thích trong ánh mắt Chiến Long Quân!
Ông ta có nằm mơ cũng không thề ngờ rằng đối phương lại chính là người của Chiến Long Quân.
Chiếc lệnh bài này ít nhất phải là người cấp tổng tư lệnh mới có được.
Ông ta cuối cùng cũng hiểu ra mình chỉ là tép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1270993/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.