Khuôn mặt xinh đẹp của Tô Thanh Trúc đỏ bừng, ánh mắt hơi hoảng hốt.
Một chai Lafite đã bị hai người họ uống gần hết.
Huống chỉ tửu lượng của Tô Thanh Trúc cũng không tốt lắm.
Bây giờ thậm chí còn tồi tệ hơn.
“Vương Hoàng Thụy, tôi không thể uống được nữa, bây giờ tôi cảm thấy hơi choáng đầu, chúng ta hãy nói về chuyện hợp đồng đi.”
Cô nhẹ nhàng lắc đầu của mình cố gắng làm cho bản thân tỉnh táo.
Nhưng mà càng lắc lại càng cảm thấy choáng.
“Ly cuối cùng!”
“Đây thật sự là ly cuối cùng, nếu như em uống thì anh sẽ lập tức ký tên, xem như là chúc cho hai nhà chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Vương Hoàng Thụy vẫn không buông tha mời rượu liên tục, nếu như không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì sau khi Tô Thanh Trúc uống cạn ly rượu này sẽ say.
Đến lúc đó còn không phải tùy theo ý của anh ta sao?
Anh ta đã chuẩn bị đặt sẵn phòng ở trên lầu từ lâu rôi, chỉ chờ Tô Thanh Trúc uống say mà thôi.
“Tổng giám đốc Thụy, tôi thật sự không thể uống được nữa.”
Sắc mặt Tô Thanh Trúc có hơi hoảng hốt, đột nhiên bên tai truyền đến ba chữ Vũ Hoàng Minh.
Trong lòng cô đột nhiên nhảy dựng nhưng giọng nói kia lại nhanh chóng chìm xuống giống như chưa từng xuất hiện.
Đó là ảo giác của cô sao?
Trong nháy mắt cô nghe thấy tên của Vũ Hoàng Minh.
Cô còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì bên tai lại truyền đến giọng nói lạnh như băng của Vương Hoàng Thụy.
“Thanh Trúc, nếu như em không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-long-quan-tro-lai/1270809/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.