Lần thẩm vấn bí mật này cực kỳ dài, giống như không có điểm cuối vậy.
Hoàng Thượng cũng tra hỏi liên tục không ngừng, vừa nhanh vừa lạnh.
Điều này vô cùng tra tấn và dày vò Chu Giáng, hắn ta không thể không nhớ lại một đời sợ hãi kia của mình, sau đó không ngừng bị Hoàng Thượng tra hỏi. Hỏi rất chi tiết, thậm chí có đôi khi chỉ là hỏi thời gian xảy ra một chuyện nào đó, Vân Trinh mặc quần áo gì.
Hôn sự bọn họ hợp tịch là ai chủ trì.
Hỏi quá nhiều quá kỹ, đến mức đến cuối cùng Chu Giáng cảm thấy người bị tra tấn không chỉ là chính hắn ta mà quân thượng đang tra hỏi kia cũng chưa chắc đã tốt hơn.
Trà nóng đã nguội lạnh, Cơ Băng Nguyên cũng không uống một ngụm nào.
Cuối cùng Chu Giáng ngất đi.
Lúc tỉnh lại lần nữa đã ở trong phòng của hắn ta tại biên thành.
Hắn ta đứng dậy, nhìn thấy gió bên ngoài thổi qua song cửa sổ, gần như cho rằng mình nằm mơ ác mộng.
Nhưng vết thương do xích sắt mài ra trên tay chân vẫn còn, bụng cũng không còn đói, cổ họng nóng bỏng vừa sưng lại đau giống như bị người ta ép ăn.
Thuộc hạ của hắn ta vui vẻ đến báo tin vui, chúc mừng trong kinh có ý chỉ phong hắn ta thành Đô đốc Kế châu, Tổng đốc ba quân trấn thủ Kế, Liêu, Thiểm. Việc thăng chức nhanh như bay này khiến đám biên tướng cực kỳ hâm mộ.
Hắn ta bị các tùy tùng bên cạnh vây quanh thay áo bào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-loi-pham-cua-de-vuong/3511112/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.