Editor: Chanhnee 
Vân Trinh vẫn lại nằm trên giường nghỉ ngơi mấy ngày, sau khi thân thể khá hơn một chút liền nằm không nổi nữa, đứng dậy tự mình đi tới bên Trung Nghĩa viện. 
Còn chưa tới sân, từ bên ngoài đã thấy mấy người lính già đứng trên giáo trường ầm ĩ cười lớn. Vân Trinh đi tới nhìn thấy lão Vu đang đánh về phía một cái tiểu mã đầu màu đỏ rực. Tiểu mã cong chân lên tựa như vui mừng chạy trốn quanh bãi, bốn móng dẫm trên tuyết đọng khiến chúng bay loạn. Lão Vu cũng ở phía sau đuổi theo, có vẻ là cái mã này thoát cương chuồn đi. 
Vân Trinh đi tới, lão Lan nhìn thấy trước tiên, trở mình một cái đứng lên nói: "Ca nhi đến!" 
Toàn bộ nhóm lính già tất cả đều đứng lên tranh nhau nói: "Thân thể ca nhi tốt hơn rồi ư?" 
"Nhìn khí sắc không tệ." 
"Cẩn thận bị lạnh đó." 
Vân Trinh chỉ cười đáp: "Đã rất tốt rồi, ta muốn tới gặp các thúc thúc một chút, mọi người đang làm gì thế?" 
Lão Lan nói: "Chúng ta đang nhìn lão Vu dắt ngựa đi rong đây, hắn có con tiểu mã quý giá này. Hôm kia lúc nói muốn rời đi, hắn liền một đêm ôm tiểu hồng mã gào khóc không nỡ đi, còn đút thêm cho nó rất nhiều hạt đậu. Kết quả mấy ngày nay tiểu mã đã mập lên không ít, nhưng vậy cũng không được, ha ha ha ha." 
Lão Vu cuối cùng cũng đem tiểu hồng mã kéo lại, có thể là không nỡ đánh nên sờ soạng lỗ tai nó một hồi lâu, quả thực như đang đau xót cho chính con 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-loi-pham-cua-de-vuong/211623/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.