Editor: Chanhnee 
Vân Trinh mơ mơ màng màng mở mắt ra, toàn thân nóng rực, phảng phất như vẫn còn bị thiêu đốt trong lửa Hồng Liên nghiệp hỏa. Hắn đưa tay ra muốn lật chăn, lại bị người ấn lại nói: "Huynh vẫn còn đang sốt đấy, bảo bọn họ về đi." 
Có người ở ngoài bẩm báo: "Lão Lan cực kì bướng bỉnh, nói Công chúa trợ giúp bọn họ nửa đời, trước khi đi nhất định muốn hành lễ với Ca nhi. Tiểu nhân nghĩ Công chúa và Hầu gia khi còn sống cũng có chút nể mặt bọn họ, bây giờ trước khi đi cũng không thể một chút mặt mũi này cũng không cho. Sợ bọn họ đi ra ngoài nói huyên thuyên, đối với thanh danh Hầu phủ chúng ta cũng không hay." 
Giọng của nữ tử hơi không kiên nhẫn nói: "Được, để cho bọn họ hành lễ ở ngoài sân, rồi gọi thêm người đuổi đi. Mỗi ngày nha bộc không ít, đều đã thưởng bao nhiêu mà vẫn không biết đủ." 
Qua chốc lát, trong sân có tiếng bước chân, Vân Trinh cảm thấy tỉnh táo một chút, nghe thấy bên ngoài có một âm thanh mạnh mẽ cất cao giọng nói: "Ca nhi! Chúng ta hôm nay phải hồi hương rồi! Ta tới hành lễ với Ca nhi, cầu cho ngươi sau này được các thần che chở, một đời bình an, bách bệnh không sinh!" 
Tiếng của nữ tử bên cạnh nói: "Được, cũng đã hành lễ rồi, trở về đi đừng để kinh động tới Ca nhi." 
Vân Trinh bỗng nhiên thanh tỉnh ý thức, bật người ngồi dậy: "Lão Lan!" . Truyện Đoản Văn 
Nữ tử bên người vội vã ấn hắn lại nói: "Không có chuyện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-loi-pham-cua-de-vuong/211620/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.