Một nỗi đau bỗng trào lên.
Cô nhớ quãng thời gian ở doanh trại nô lệ, khi đám đàn ông này bàn tán về phụ nữ, cô biết hắn cũng bị kích thích. Không được phát tiết sẽ rất khó chịu, cho nên cô cố nén sự xấu hổ, cầm lấy của hắn. Lần này, không hề cách một lớp vải nào, thứ đó của hắn phình to trong tay cô, hắn cầm lấy tay cô.
“Để ta giúp chàng. . . . . .” Cô nhìn hắn, đỏ mặt lí nhí nói: “Ta muốn giúp chàng. . . . . .”
Hắn nhìn cô chăm chú, đôi mắt đen sâu không thấy đáy. Sau một lúc lâu, hắn buông tay ra.
Cô nắm lấy hắn, bàn tay nhỏ bé vuốt ve, ma sát, một lần rồi lại một lần, nhìn mắt hắn càng ngày càng đen càng sâu, hơi thở gấp gáp, ngực căng lên, gân xanh trên trán lại nổi lên, hàm dưới nghiến chặt. Sau đó cô nhìn thấy đồng tử hắn co lại, cắn chặt khớp hàm, gầm nhẹ một tiếng, không chịu được bắn ra trong tay cô.
Nam căn của hắn run nhẹ trong tay cô, sau đấy mới từ từ mềm lại.
Lúc này, người đàn ông trước mắt trông thật yếu ớt, ngay cả lúc hắn sắp chết nhìn cũng không yếu đến vậy. Không hiểu sao cô lại có cảm giác tự hào.
Người đàn ông này là của cô, thuộc về cô.
Có lẽ đây là ảo giác, nhưng cô vẫn không kìm lòng được mà nghiêng người, hé mở đôi môi ra, sợ hãi hôn hắn, đưa hơi thở nóng rực và cánh môi của hắn vào miệng mình.
Cơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang/2182577/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.