Chiếc hộp đựng lược gỗ tinh xảo xinh đẹp, trên thân khảm vò sò màu trắng bạc, hoa văn có hoa có lá có chim. Trên hộp còn khắc phong cảnh vùng sông nước, đình đài lầu các phương nam.
Người bán hàng tai thính mắt tinh, nghe thấy cô nói chuyện bằng tiếng Hán, lại mặc trang phục người Hán liền gọi cô lại. Thấy cô quay đầu lại nhìn, dường như rất có hứng thú với hàng của mình, ông vội mở miệng mời chào: “Phu nhân, cô cũng là người Tống đúng không? Nếu cô thích nó, ta cho cô xem. Nơi đất khách gặp đồng hương là duyên phận, ta bán rẻ cho cô.”
Tú Dạ nghe vậy, nở nụ cười nhẹ áy náy, lắc đầu.
“Không cần, ta không cần, cám ơn.”
Nói xong, cô quay đầu đi, dù người bán hàng gọi lại ở phía sau cũng không quay đầu.
Nhưng hắn cảm thấy bàn tay nhỏ bé trong tay mình bất giác nắm chặt tay hắn, vội kéo hắn về phía trước.
Hắn đã biết từ trước rằng cô là người phương nam, nhưng không ngờ lại ở nơi xa xôi đến vậy. Nước Tống vốn chiếm hơn nửa sông núi phía đông, nhưng trăm năm trước đã bị nước Kim đẩy lùi xuống phía nam, mất đi một nửa giang sơn. Nhưng vì có sông Trường Giang hiểm yếu ngăn cách nên vẫn có thể sống thảnh thơi ở phía Nam. Nơi đó nhiều sông nhiều nước, khí hậu ấm áp, đất đai màu mỡ phì nhiêu, dân chúng không chăn nuôi du mục, không nuôi ngựa, nhưng lại làm ruộng bắt cá hoặc buôn bán, dân sinh cực kì giàu có và đông đúc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang/2182562/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.