Bên ngoài gió tuyết đã ngừng, vì tầng mây rất dày cho nên dù là ban ngày nơi này vẫn có vẻ âm u. Thế nhưng chút ánh sáng ấy đối với hắn vẫn hơi chói, khiến hắn hoa mắt, phải mở to mắt mới nhìn rõ chỗ mình đang đứng.
Ngoài lều đã không còn là thảo nguyên vô tận nữa, mà là núi rừng gập ghềnh uốn lượn. Nơi này vẫn chưa vào quá sâu, nhưng cây cối rậm rạp um tùm, cũng đủ dày để cô lợi dụng thân cây và áo choàng làm thành một cái lều bốn góc. Vì có tuyết, nên cho dù hắn có quay đầu nhìn cũng chỉ thấy một thế giới trắng xóa. Nơi che giấu hắn và cô dù có cao cũng không quá nổi bật giữa núi rừng.
Con ngựa đen được cô buộc vào một gốc cây đại thụ, thân hình nó được cây cối che lấp, không nhìn cẩn thận thì cũng không thấy rõ lắm. Nghe thấy tiếng bước chân của hắn, con ngựa xoay tai, ngẩng đầu lên nhìn hắn.
Hắn nhịn đau, cố gắng đi lên phía trước, nhìn thấy một đống cỏ khô không biết cô cắt được ở đâu về, chất trước mặt con ngựa. Đống cỏ khô đã bị ăn gần hết rồi, nhưng có thể thấy rằng cô không để nó đói bụng.
Địa hình phía trước cao hơn một chút, hắn đi đến đó, từ đây có thể nhìn thấy thảo nguyên xa xa dưới sườn núi. Nhờ có cây cối che lấp, người tới không dễ dàng phát hiện ra chỗ này, nhưng hắn và cô lại có thể nhìn thấy rõ kẻ địch tới gần.
Cô chọn được một chỗ trốn rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang/2182555/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.