Lê Văn Vân nhìn Lữ Dương, ngạc nhiên hỏi: “Hoà thượng? Vừa rồi tôi chém tiêm quỷ đỏ đã gặp một hoà thượng, ông ta nói với tôi mấy lời khó hiểu lắm, sao thế?”
Lữ Dương nghi ngờ nói: “Lúc nãy khi tôi và Lý Vũ Thấm tới đây đã nhìn thấy một vị hoà thượng ở cổng thành. Tôi cảm thấy ông ta tỏ ra sát ý với tôi!”
“Sát ý?” Lê Văn Vân sửng sốt nói: “Hoà thượng mà cậu nói là siêu cấp à?”
“Trông như người thường, nhưng vừa rồi tôi cảm nhận được một mối đe dọa. Tôi chắc chắn rằng ông ta đã ngoài siêu cấp.” Lữ Dương gật đầu nói: “Nhưng cuối cùng vẫn không lựa chọn ra tay.”
“Hả?” Lê Văn Vân cau mày.
Tình huống mà Lữ Dương nói quả thực có phần giống với vị hoà thượng mà Lê Văn Vân gặp vừa rồi.
Thoạt nhìn thì như một người bình thường.
Nhưng Lê Văn Vân nghĩ chắc chắn ông ta đã hơn hẳn siêu cấp.
Điểm khác biệt duy nhất là vị hoà thượng kia khuyên anh đừng sát tâm quá nặng, trong những câu chữ đó, Lê Văn Vân cảm giác người kia hẳn là kiểu người của đức mẹ.
“Chẳng lẽ là cùng một người sao?” Lê Văn Vân nghi ngờ hỏi.
Có thể Dõan Nhu và lão già lừa đảo sẽ biết rõ những người ẩn thân trong khu Tội Ác, nhưng họ không ở đây, Lê Văn Vân không biết đi đâu hỏi.
“Sao ông ta lại muốn giết cậu vậy?” Lê Văn Vân hỏi.
“Ánh mắt của ông ta nhìn vào khẩu súng của tôi, hẳn là đã nhận ra, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang-o-re/3514428/chuong-572.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.