Lê Văn Vân bổ một đao xuống, anh đã dùng hết sức lực vào một đao này.
Trong trận chiến này, anh cũng muốn xem thử, rốt cuộc cơ thể của mình có gì thay đổi kể từ khi mình hôn mê hơn hai mươi ngày qua.
Sau khi anh bổ một đao, dường như trong cơ thể của Lê Văn Vân vang lên tiếng rồng gầm, sau lưng anh như có bóng mờ lấp lóe.
Lúc Hodges va chạm với Lê Văn Vân, cả người liền rơi xuống đất như quả đạn pháo.
"Rầm!"
Tòa nhà sụp xuống.
Lúc này, trên quảng trường và xung quanh, những người chứng kiến cảnh tượng này đều hoàn toàn hóa đá.
Hodges đối mặt với Lê Văn Vân, bị một đao chém bay ra ngoài.
Lê Văn Vân cũng sửng sốt, anh nhảy xuống nóc một tòa nhà, nhìn xuống bên dưới, khẽ nhíu mày.
"Chuyện này..." Lê Văn Vân cau mày.
Anh cảm thấy mình có thể mạnh hơn Hodges, nhưng lẽ ra không đạt đến trình độ nghiền ép.
Thật ra anh có thể chém chết tiêm quỷ vàng, đa phần đều dựa vào việc bộc phát, tập hợp toàn bộ sức mạnh trong người vào một đòn này.
Sau khi chém ra một đao sẽ lấy đi hết chân khí và sức lực trong người Lê Văn Vân.
Thật ra chiêu này khá giống với Tần Tử Cuồng Dũng hồi trước, cũng chính vì thế mà Lê Văn Vân đã mê man hai mươi mấy ngày, tất nhiên, anh cảm thấy sở dĩ mình mê man đa phần vẫn là vì chút biến hóa trên người mình.
Sau hai mươi mấy ngày đó, Lê Văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang-o-re/3514423/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.