Lúc Lê Văn Vân nhìn thấy đám người đến thì thoáng ngẩn người! Đội hình tới, tổng cộng có bốn người, cầm đầu là một người đàn ông có gương mặt phương Tây, anh ta mặc áo gió, vẻ ngoài vô cùng điển trai. Khiến cho Lê Văn Vân kinh ngạc chính là, anh lại biết đám người này, bốn người này chính là đám người hào phóng Elena và Evan đã ném nghìn lucca cho Lê Văn Vân vào ngày đầu tiên anh đi làm tại quán bar. Bọn họ đi đến chỗ trống trong phòng, trên mặt Elena mang theo sự quyến rũ, chân thành đi đến nói với Lê Văn Vân: "Anh giai nhỏ, không nghĩ tới mấy anh lại mạnh đến vậy? Các anh đã giỏi thế tại sao còn phải chạy tới quán bar làm phục vụ thế?" Lê Văn Vân nhướng mày, anh không nghĩ tới nhóm người đầu tiên tìm đến, lại là bốn người Evan này. Sắc mặt Evan không dễ nhìn lắm, anh ta kéo ghế, ngồi xuống đối diện đám người Lê Văn Vân, sau đó lấy ra một điếu thuốc, tự nhiên châm lửa đốt thuốc, từ từ hít một hơi, nhìn Đao Ba nói: "Đao Ba, từ trước đến nay tôi còn không biết ở khu Đông có cao thủ số một như anh đó, liên tục giết chết hai đỉnh cấp chỉ trong một giây, trận chiến này, xem như đã khiến tôi nhớ kỹ anh rồi!" Đao Ba ngẩn tò te một hồi. Lê Văn Vân và Cố Bạch ở bên cạnh thiếu chút nữa cười ra tiếng. Bọn họ biết rất rõ, hai tên đỉnh cấp đã chết kia, là bị bắn chết, chứ không phải là bị Đao Ba giết chết, chẳng qua lúc đó, Đao Ba trùng hợp giơ lên đao, cộng thêm tiếng động ở hiện trường quá lớn, đại đa số người đều không nghe được âm thanh của tiếng súng bắn tỉa, cho nên tưởng lầm là Đao Ba dùng chân khí ngoại phóng, cách không giết chết hai người kia. "Tôi nói ngắn gọn nhé!" Evan hít một hơi thuốc, sau đó nhìn về phía ba người Đao Ba và Lê Văn Vân nói: "Độc Thủ Hội, trước kia có chúng tôi chống lưng, bọn họ quản con phố nhỏ này, mỗi tháng, sẽ đưa cho chúng tôi tầm khoảng 500 vạn Lucca, tôi không có hứng thú với việc ai quản con phố này, chỉ cần mỗi tháng đưa cho chúng tôi 500 vạn thì tôi cũng có thể làm chỗ dựa cho các anh." Nói xong anh ta lại nhìn về phía Lê Văn Vân và Đao Ba nói: "À..., quên tự giới thiệu, mấy người có thể gọi tôi là Huyết Thủ Evan!" Lê Văn Vân chưa từng nghe qua cái tên này, nhưng đôi con ngươi của Đao Ba có hơi co rút, anh ta nuốt nước miếng nhìn về phía Evan nói: "Anh chính là Huyết Thủ Evan đứng thứ ba mươi sáu trên Địa Bảng?" Evan vô cùng hài lòng về việc Đao Ba từng nghe qua tên mình, anh ta bình tĩnh nói: "Biết là được rồi, vậy coi như đã quyết định chuyện này nhé." Đao Ba dường như đang bị chấn động, trong khoảng thời gian ngắn, quên cả từ chối. Evan nói: "Vốn dĩ mấy ngày gần đây, chính là ngày Độc Thủ Hội đi thu tiền, nhưng vì mấy người chủ động khiêu chiến nên bên đó còn chưa nộp khoản tiền kia, lần này, coi như giao cho mấy người phụ trách thu tiền vậy, sau khi thu xong giao tiền cho tôi là được, tôi sẽ để lại địa chỉ cho các anh!" Đao Ba nuốt nước miếng. Lê Văn Vân thấy nãy giờ anh ta vẫn không nói gì, mỉm cười nói: "Chuyện này, chỉ sợ phải khiến anh thất vọng rồi." Nghe thấy lời Lê Văn Vân nói, Evan ngẩng đầu nhìn về phía Lê Văn Vân, sống mũi cao thẳng hếch lên, giọng điệu có vẻ lạnh lùng: "Là tôi nghe nhầm sao? Anh vừa mới nói cái gì?" Lê Văn Vân thản nhiên nói: "Anh không nghe nhầm, ý của tôi là, sau này có lẽ anh sẽ phải mất đi năm trăm vạn kia, bởi vì sau khi chúng tôi lấy được quyền thống trị khi phố này, anh Đao Ba nhà chúng tôi là người nhân nghĩa, không quen thấy người dân phải chịu khổ, cho nên đã quyết định, không thu phí bảo kê của người dân, nhưng chúng tôi vẫn sẽ chịu trách nhiệm duy trì hòa bình cho khu phố này." Đồng thời trong lòng anh cũng đang tức giận mà mắng, con bà nó, mấy cái thế lực tại khu Tội Ác sống cũng sung sướng quá nhỉ. Bọn họ chỉ cần ngồi không, mỗi tháng phía dưới đều có người nộp 500 vạn lên, tuy có thể anh ta sẽ phải chia cho thuộc hạ của mình, nhưng con số đó chỉ là từ một con phố của bọn họ! Khó trách lúc ở quán bar lại cho tiền boa hào phóng như vậy. Nghe thấy lời Lê Văn Vân nói, khóe miệng Đao Ba hơi giật giật, nhưng cũng phản ứng kịp, sau đó thở dài một hơi nói: "Chúng tôi không định dựa vào bất cứ thế lực gì, chỉ định dựa vào chính mình, tương lai cũng sẽ không giao tiền cho các vị đâu!" Trên khuôn mặt xinh đẹo của Elena xuất hiện nụ cười, cô ta nhìn Lê Văn Vân nói: "Anh giai nhỏ, lần trước tôi còn cảm thấy anh rất đáng yêu, hiện tại thì, bỗng chốc anh lại biến thành người đáng ghét, thật không hiểu chuyện, tôi có thể nói cho mấy người biết..., nếu mấy người không giao khoản tiền cho tôi, chúng tôi có thể sẽ khởi xướng khiêu chiến với mấy người đó, chúng tôi không phải đồ vô dụng như đám người Độc Thủ Hội đâu...." Nói xong, anh ta liếm đôi môi khêu gợi nói: "Anh... rất có thể sẽ chết, đã hiểu chưa?" Cố Bạch bĩu môi nói: "Vừa lúc tối nay tôi còn chưa có đánh đã, nể tình mấy người đến khiêu chiến, tôi có thể một đao chém chết mấy người." Evan nhìn về phía Cố Bạch, bởi vì trận chiến kết thúc quá nhanh, mấy đỉnh cấp bị người của bên Lê Văn Vân giải quyết hết nên từ lúc trận chiến đấu kết thúc, Cố Bạch cũng chưa ra tay nhiều, nhưng Evan biết, người này rất mạnh, cho dù là chính mình gặp phải, cũng chưa chắc đã nắm được phần thắng. Evan nhìn Cố Bạch, cười khẩy một tiếng nói: "Anh quả thật cũng không tệ lắm, rất mạnh, nhưng mà, nhân số của các anh quá ít, đối phó với chúng tôi, các anh không có bất cứ cơ hội chiến thắng nào!" "Thử thì biết." Cố Bạch cười hì hì nói: "Có lẽ cô nhiều người, nhưng tôi đảm bảo, cô dám tới khiêu chiến thì cô sẽ không sống được!" Tính cách Cố Bạch vốn phóng khoáng rộng rãi, nhưng anh ta cũng là người điên cuồng. Đối mặt với khiêu khích của Evan, anh ta hoàn toàn không thèm quan tâm. Evan thở hắt ra một hơi, hiển nhiên trên mặt có thoang qua vẻ tức giận, ánh mắt sáng quắc nhìn ba người Lê Văn Vân, sau đó thở ra một hơi nói: "Anh cho rằng tôi đang thương lượng với mấy người sao? Cho các anh ba ngày thời gian, 500 vạn, các anh tự mình bỏ ra cũng được, đi thu tiền từ đám dân quèn kia cũng được, nhưng một đồng cũng không thể thiếu, nếu anh không nộp, tôi sẽ khởi xướng khiêu chiến với mấy người!" Sắc mặt Đao Ba Kiểm hơi thay đổi! Elena nhìn Lê Văn Vân, có chút đáng tiếc nói: "Anh trai nhỏ, đừng có nghĩ quẩn trong lòng mà, tôi còn rất thích anh đó.” Lê Văn Vân cười nhìn về phía Elena, sau đó lại nhìn về phía Evan, bình tĩnh nói: "Nếu đã như vậy thì hôm nay các vị ở lại chỗ này luôn đi!" "Coong!" Âm thanh vang lên, Cố Bạch trực tiếp rút đao, trường đao trực tiếp chĩa về phía đối phương. Lê Văn Vân, cũng không phải người dễ chọc, danh hiệu chủ nhân khu Tội Ác cũng không phải chỉ nói bằng miệng. Ánh mắt Lê Văn Vân dần trở nên lạnh lẽo, anh nhìn Evan nói: "Anh là cái thá gì?" ... Ngoài cửa, có vài người đang đi về phía bên này, chính là đám người Lâm Khả Hân và Chu Linh Linh. Hiện tại, đến phiên ba của Lâm Khả Hân, chủ động nói muốn gặp đám người Lê Văn Vân, cho nên ba người bọn họ cùng đi tới chỗ của Lê Văn Vân bên này. Nhưng vừa mới đến gần, bọn họ liền nghe cuộc nói chuyện của đám người Lê Văn Vân, nghe thấy Lê Văn Vân ngang ngược như thế, hai cô gái không nhịn được mà ngẩn ra. Trong đầu bọn họ, đồng thời hiện ra dáng vẻ khúm núm của Lê Văn Vân lúc còn ở quán bar, trong khoảng thời gian ngắn không khỏi thấy lạ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]