Nghe thấy câu hỏi của cô ta, Lê Văn Vân hơi xấu hổ!
Thực ra anh đến đây chỉ để gặp qua loa và nói chuyện với em gái này một lát thôi, chứ không phải thực sự đến xem mắt.
Chỉ là anh không ngờ khi anh vừa đến, Doãn Thi Đan này sẽ chủ động như vậy, trong thời gian ngắn đã hỏi nhiều vấn đề như vậy.
Nhưng vì đối phương hỏi như vậy nên Lê Văn Vân định hành động theo hoàn cảnh khiến cho đối phương coi thường mình, sau đó từ chối chuyện này.
Anh ho khan nói: "Ừm, đối với các người mà nói, quả thật có chuyện như vậy. Về công việc, hiện tại tôi là người không có nghề nghiệp!"
"Người không có nghề nghiệp sao?" Doãn Thi Đan hơi nhíu mày, sau đó cô ta nhìn về phía Lê Văn Vân nói: "Bố anh là phó chủ tịch của tập đoàn Hãn Vũ đúng không?"
Lê Văn Vân gật đầu nói: "Đúng vậy, nhưng ở chỗ đó bố tôi không có nhiều quyền hạn, chủ yếu là lương cố định!"
Quả nhiên sau khi anh nói xong, lông mày của Doãn Thi Đan hơi nhíu lại, trong mắt bắt đầu hiện ra sự chán ghét.
"Vậy bố mẹ anh có mua cho anh một căn nhà riêng ở thành phố Lâm Hải không? Sau này anh có dự định gì cho công việc không?" Doãn Thi Đan ngẩng đầu lên và nhìn về phía Lê Văn Vân hỏi: "Cuộc sống của tôi rất thanh nhã, nếu có thể được thì tôi nhất định sẽ không ở với bố mẹ của anh."
"Không, hiện tại tôi ở cùng bố mẹ, nếu nói về công việc thì tạm thời tôi chưa suy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang-o-re/283410/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.