Đứng cạnh cậu ta có bốn thanh niên trẻ tuổi, hai trai hai gái.
Hai cô gái kia cũng khá xinh đẹp, nhưng lại không phải kiểu gương mặt nổi tiếng tiêu chuẩn, bọn họ khoác tay hai người con trai.
Hai người con trai đứng ở giữa, một người trong số họ có một hình xăm lớn trên tay, người còn lại thì vẻ mặt lạnh lùng, hai tay nhét vào túi quần.
Nhìn thấy ánh mắt Trương Dục, cậu thanh niên trên người có hình xăm kia quay sang nhìn Lê Văn Vân, ánh mắt cậu ta đang dán vào Hoàng Thi Kỳ, mặc dù chỉ là một bóng lưng, nhưng dáng vẻ của Hoàng Thi Kỳ vẫn khiến cậu ta không kìm được mà thèm thuồng.
“Cậu biết ba người kia?” Người con trai xăm mình hỏi.
“Anh Quân.” Trương Dục bước đến mỉm cười nịnh hót cậu ta rồi nói: “Chắc chắn anh từng nghe nói về người này rồi, là cái người chín năm trước cưỡng hiếp Diệp Hinh, tên là Lê Văn Vân!”
“Là anh ta?” Người đàn ông xăm mình cười như không cười hỏi: “Cậu có biết người con gái ở bên cạnh kia không?”
Trương Dục nhìn sang, trong mắt lộ ra sự ngưỡng mộ nói: “Không biết, anh nhìn xem, mệnh đào hoa của Lê Văn Vân này thực sự không tồi, mặc dù đã từng ngồi tù mấy năm, nhưng người đẹp đi bên cạnh cậu ta thì lại rất nhiều, trước đấy Diệp Hinh dẫn theo ba người đẹp của Giang Thành, tất cả đều biết cậu ta, mối quan hệ giữa cậu ta với hai mẹ con Trần Mỹ Huyên và Trần Hi cũng khá tốt, bây giờ bên cạnh lại có thêm một người đẹp lạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang-o-re/283399/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.