Lan Hương Uyển, đây là khu biệt thự đắt tiền nhất tại Giang Thành, cũng là một khu riêng biệt duy nhất trong Giang Thành.
Vị trí này là trụ sở của Đỗ Tịch Tịch, đương nhiên, bây giờ Lê Văn Vân cũng ở đây.
Lúc này, tại nơi cách không xa lối vào cư xá, Lê Văn Vân chạy chậm một mạch ra ngoài, nhìn quanh bốn phía một chút, thấy xe cộ xung quanh không ngừng qua lại, anh khẽ chau mày nói: "Cảm giác sai ư?"
Khi anh vừa mới định vào nhà, anh chợt cảm thấy có điều nguy hiểm, nhưng đi một đoạn, điều nguy hiểm đó liền biến mất không thấy nữa, thế nhưng Lê Văn Vân vẫn lựa chọn chạy ra ngoài xem một chút.
Anh khẽ nhíu mày hoài nghi, đi đến chỗ cách cư xá không xa, mua một ít đồ nướng đóng gói, đồng thời lẳng lặng quan sát bốn phía, nhìn xem có chỗ nào bất thường không.
Nhưng vẫn luôn không có gì xảy ra, Lê Văn Vân gói đồ nướng lại xong, thở dài một hơi, mang đồ đi về trong nhà!
Rõ ràng Đỗ Thương Bắc sắp xếp rất ổn thỏa, trong biệt thự được quét dọn cực kỳ sạch sẽ, tất cả mọi thứ đồ bên trong đều đầy đủ, kể cả chăn đệm gì đó.
Trong tủ lạnh cũng chất đầy đồ ăn thức uống.
Lúc Lê Văn Vân trở lại, Trần Vũ đang vui thích nhìn khắp bốn phía, thấy Lê Văn Vân về, anh ấy hưng phấn nói: “Ôi trời ạ, cho tới bây giờ tôi chưa từng nghĩ tới, trong đời tôi lại có cơ hội ở căn nhà to lớn thế này, xa hoa thế này."
"Đừng nói nữa, mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang-o-re/283330/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.