Tòa nhà văn phòng của tập đoàn Cường Thịnh chính là tòa nhà văn phòng lớn nhất trong các tòa nhà văn phòng ở Giang Thành, hơn nữa còn là của riêng tập đoàn Cường Thịnh!
Là nhà giàu số một Giang Thành, tài sản của Đỗ Thương Bắc trải rộng khắp các ngành nghề của Giang Thành, nhân viên của công ty cũng rất nhiều.
Lúc này ở lầu một tập đoàn Cường Thịnh, Lê Văn Vân mặc một cái áo thun cũ và quần đùi bình thường, dưới chân đang mang một đôi giày thể thao trông cũ nát.
Tuy rằng bây giờ anh đã khôi phục ký ức, nhưng mà Lê Văn Vân vẫn không đi mua quần áo, anh tự động bỏ qua chuyện này.
Bộ quần áo này anh đã mua từ khi còn ở bên Nguyễn Vũ Đồng, phần lớn đều là đồ rẻ tiền.
Còn đứng cạnh Lê Văn Vân, giám đốc Tạ Khôn lại mặc tây trang phẳng phiu, đẹp trai ngút trời của bộ phận tiêu thụ thuộc tập đoàn Cường Thịnh lại cười lạnh nhìn Lê Văn Vân nói: “Ngồi chờ ở ngoài đi, anh bước vào tòa nhà công ty tôi sẽ hạ thấp công ty tôi, quần áo của vệ sĩ và lao công của công ty chúng tôi còn đẹp hơn bộ đồ trên người anh nữa!”
“Với dáng vẻ này của anh, Tịch Tịch có thể coi trọng anh sao? Đúng là buồn cười đến rụng răng.” Tạ Khôn khinh thường nói.
Ba năm qua, Lê Văn Vân đã nghe những lời này không biết bao nhiêu lần rồi, anh đã sớm quen thuộc, nhún vai tỏ vẻ không hề hấn gì, sau đó nhìn cô gái lễ tân nói: “Mấy người cũng đã nghe là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-lang-o-re/283323/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.