Mấy ngày sau, tại quán rượu Ocean.
Perli quan sát thân hình vội vội vàng vàng tiến vào quán của “hắn”, nhỏ nhẹ gật gật đầu.
Đối với lão Perli, “hắn” đích thật là cái người rất chịu khó, đối đãi với mọi người thân thiện, tử tế, nhìn không giống một cái thiếu niên mới mười bốn, mười lăm tuổi. Đặc biệt, làm ông chủ, lão cực kỳ yêu thích nhân viên có tay chân lanh lẹ, làm việc cực tốt để ngươi không yên tâm không được như vậy.
Im lặng nhìn vài giây, ánh mắt của lão chuyển hướng tới một người phục vụ khác, khóe miệng nhếch lên, không khỏi lại lắc đầu.
So sánh với “hắn” mà nói, quả thực người này là quá khiến người ta thất vọng. Không chỉ có bản tính côn đồ, lại còn đi trễ về sớm, luôn luôn làm việc cho có. Nếu không phải hắn là con trai của tên Cô Độc, có cô vợ tên Uyển Nhi, mà hai người lại là bạn thân của lão, thì lão đã sớm đuổi cổ tên khốn Cô Đồn này ra khỏi quán rượu rồi.
Khẽ thở dài, lão Perli nhìn về thắt lưng của “hắn”, nơi có một quả pokemon, nhìn chằm chằm mấy giây sau, liền chuyển ánh mắt đi chỗ khác.
Rất dễ hiểu, ngươi có thể mang pokemon phòng thân thì được. Nhưng ở chốn đông người, ngươi nên tôn trọng người khác, chớ bao giờ lấy ra pokemon của mình mà khoe khoang, hay chỉ là vô ý vui đùa. Nơi công cộng, trừ trường hợp bất khả kháng, tốt nhất không nên để pokemon thoát ra khỏi quả pokemon.
Trên quầy lại không có việc gì, lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-doi-lap-ky/1881774/quyen-1-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.