Từ sáng, “hắn” bắt đầu dựa theo thông tin, từ dưới chân đi lên đến đỉnh một ngọn núi lửa không tên. Ngọn núi lửa tuy đã không còn phun trào dung nham mãnh liệt như trước kia, nhưng thỉnh thoảng vẫn có vài tia khói xám bay lên từ những lỗ hổng trên mặt đất. Khi “hắn” đến đỉnh, đêm khuya đã muốn qua đi, trời dần chuyển sang ngày mới.
Ánh trăng như nước, chiếu xuống đất rộng, con đường trước mặt “hắn” bóng loáng như ngọc thạch. Y theo thông tin, “hắn” thành công tìm được một cái hang.
Hang động này ở vị trí giữa sườn núi phía trong lòng ngọn núi lửa không tên, nơi mà trước kia là một bệ phóng dung nham và khói bụi. Trong sơn động không có quá tối, không quá tối là nhờ những hàng nham thạch cung cấp ánh sáng hồng nâu nhàn nhạt. Vừa tiến vào trong động, “hắn” liền cảm thấy có gì đó khan khác so với bên ngoài ấm áp. Cảnh tượng xa lạ nhưng có mấy phần quen thuộc làm cho “hắn” sinh ra một cảm giác thân thiết. “Hắn” nhớ đến rồi, mấy năm trước, nhờ trốn ở một hang động núi lửa, trong khi tất cả mọi người trong gia tộc bị giết hại, “hắn” may mắn tránh được một kiếp.
“Hắn” không dừng lại mà tiếp tục đi sâu vào. Càng đi sâu, “hắn” nhận ra độ ấm ngày càng tăng cao. Ở đáy động, “hắn” nhìn thấy một cái ao nhỏ. Chỗ ao nhỏ, dưới tác động của nhiệt độ cao, nước không ngừng bốc hơi, khung cảnh mông lung. Ao không lớn không nhỏ, càng quan trọng là nước ở trong ao vẫn chảy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-doi-lap-ky/1881769/quyen-1-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.