Dọc theo đường đi, ba loại ánh trăng khác nhau chiếu trực diện vào khuôn mặt của “hắn”, lộ ra những màu sắc khác thường.
Hơn nửa canh giờ, “hắn” đi tới cửa căn nhà đang thuê.
Chỉ là nhìn qua cánh cửa ra vào màu đen thẫm hơi hở ra, “hắn” đột nhiên cảm giác trong nhà có gì đó không đúng. “Hắn” nhớ rất rõ rằng lúc trưa “hắn” đã đóng cửa rất chặt, còn cài then và lấy dây cột lại rồi.
Ở khoảng thời gian này đã là khuya rồi, cảnh ban đêm đều là một màu thâm trầm và tối tăm. Không gian đầy ý lạnh khiến bản thân “hắn” đổ mồ hôi lạnh trên lưng.
“Hô...”
Một cơn gió nhẹ thổi qua làm chiếc áo mỏng và tả tơi “hắn” đang mặc bay nhẹ, phút chốc da gà toàn thân nổi lên, tay chân của “hắn” trở nên cứng ngắc.
Có phải nhà huấn luyện pokemon tên Gin đã biết “hắn” cầm đi lọ thuốc tiến hóa Butterfree, cho nên đã tìm tới cửa?
Trong nội tâm nảy ra ý nghĩ này, trong đầu óc của “hắn” ông lên một tiếng thật lớn. Thế nhưng đầu óc nhanh chóng vận chuyển, “hắn” thản nhiên bước từng bước vào.
“Hắn” biết “hắn” chỉ là con tôm nhãi nhép, còn gã Gin lại nắm sức mạnh vượt trội hoàn toàn. Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, “hắn” có chạy trốn cũng không chạy thoát. Chi bằng cứ thản nhiên bước vào. Nếu không phải, thì không có gì, nếu phải, thì bước vào tìm kiếm một con đường sống còn hơn là chỉ có chết khi chạy trốn.
“Cọt kẹt...”
“Hắn” mở cửa ra, nhưng kết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-doi-lap-ky/1881763/quyen-1-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.