Đối với cả Winner và ZH, đây là trận đấu được mọi người đánh rất cẩn thận.
Nếu Winner là đội tuyển giành chiến thắng trong ván này, đồng nghĩa với việc Winner sẽ vươn lên dẫn trước, có lợi thế về điểm số; còn ZH sẽ phải đối mặt với áp lực cực lớn. Nếu muốn thắng, ZH sẽ phải đánh thêm ba trận, nhưng càng về sau, tinh lực của tuyển thủ sẽ càng đi xuống, cho nên nó là một thử thách rất lớn.
Đây là trận đấu mà cơ hội chỉ có một, người thắng sẽ được bước tiếp vào trận chung kết, người thua đành phải tiếc nuối bỏ lỡ trận chung kết. Vì thế, ngay từ đầu trận, Hà Trang đã vừa đánh vừa nói: “Để em bùng nổ, em không muốn đánh cả bảy trận đâu.”
A Hoán: “Em cũng muốn đánh nhanh cho xong.”
Kiều Hướng Thiển núp ở bụi cỏ đường sông, tán thành: “Ai mà chẳng muốn.”
Trước khi lên level 4, hai đội đánh rất cẩn thật, người đi rừng không xâm phạm lẫn nhau cho tới khi lên level 4. Tình huống này khiến Kiều Hướng Thiển nhớ lại lần nọ, sau khi Winner để thua cũng bình tĩnh như vậy.
Phong cách của đội tuyển này là thế —
Vẫn là Lữ Bố, vẫn phải đối đầu với tổ xạ thủ và trợ thủ của Winner như ván trước, nhưng lần này trợ thủ của Winner là Dương Tiễn, một vị tướng không thuần hỗ trợ. Chẳng biết là họ đang có ý đồ gì đây?
Winner đã đánh cẩn thận hơn rất nhiều, hạ quyết tâm rằng: Bọn bây mà khinh suất là tao lấy trụ. Lữ Bố thân đơn thế cô, không chống chịu nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-doi-ace/1199596/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.