Ngay giây tiếp theo khi cô ngồi xổm xuống, cả người cô bỗng bay lên không, cảm giác như mất đi trọng lực.
Kiều Hướng Thiển nghe thấy tiếng kinh ngạc của người xung quanh nhưng đầu óc của cô rỗng tuếch, vô thức nhắm mắt lại, rúc vào ngực Dư Hoán Xuyên.
Giống con đà điểu vậy.
Dư Hoán Xuyên nhíu mày, bỏ qua tất cả ánh mắt kinh ngạc của mọi người, nhanh chóng đi về phòng chờ.
Anh đặt Kiều Hướng Thiển xuống sofa rồi lắc lắc cánh tay, sau đó ngồi xổm xuống, hỏi cô, “Anh đưa em đi bệnh viện nhé?”
Kiều Hướng Thiển nâng mắt nhìn anh, khẽ đáp: “Không cần đâu, sao có thể vì cái này mà đi bệnh viện chứ? Hai ngày nữa sẽ ổn thôi.”
Dư Hoán Xuyên nhíu chặt lông mày, “Vậy em cứ chịu đựng như thế sao?”
Anh không biết nó đau tới nhường nào, nhưng dáng vẻ bây giờ của cô khiến anh rất đau lòng.
Kiều Hướng Thiển nắm tay anh, “Chỉ đau theo cơn thôi, tự nhiên hơi nhói lên một tý ấy mà. Em ngủ là sẽ không cảm giác được nữa.”
Dư Hoán Xuyên vẫn nhíu mày, “Vậy bây giờ về ngủ.”
Những thành viên khác trong đội cũng nhận ra cô khác thường, tuy đã kịp đuổi theo Dư Hoán Xuyên nhưng vẫn tới phòng chờ chậm hơn anh một bước.
Ban đầu, lúc Kiều Hướng Thiển nghỉ ngơi trong phòng chờ, Lâm Quý Tuân và A Hoán tới phòng chờ khác để tìm bạn chơi, còn Hà Trang thì ngồi một góc theo dõi trận đấu. Hồi nãy thấy Dư Hoán Xuyên đi mua thuốc, sau khi ầm ĩ với anh, cu cậu tưởng là Kiều Hướng Thiển bị cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-doi-ace/1199581/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.