“TAI HỌA ĐẾN NƠI rồi,” Venetia hiên ngang bước qua đầu kia căn phòng làm việc nhỏ bé. Đến chỗ kệ sách chắn ngang trước mặt, nàng quay mình bước ngược lại hướng mình vừa đến. “Họa tày đình.”
Gabriel đang ngồi trên ghế cạnh cửa sổ quan sát nàng, trong đầu toan tính cách đối phó với tình huống. Lúc này trong nhà đã lắng xuống im lặng vì bố mẹ chàng đã quay về căn nhà trên phố, nhưng tâm trạng của Venetia lại biến đổi khôn lường đến độ nguy hiểm. Chàng quyết định sử dụng lý lẽ và lập luận.
“Nàng hãy nhìn vào khía cạnh tích cực đi nào,” chàng ngỏ ý.
Nàng quẳng cho chàng cái quắc mắt gay gắt. “Làm gì có khía cạnh tích cực nào.”
“Thì cứ cân nhắc xem nào, nàng yêu dấu. Không cần thiết phải đưa dì Beatrice, Amelia, Edward và ông Montrose ra khỏi thành phố nữa. Lúc nãy ta có trao đổi với bố ta khi tiễn xe về. Ta có giải thích cho ông biết chuyện gì đã xảy ra. Bố ta và ta đồng ý rằng tất cả mọi người cứ dọn đến căn nhà trên phố và ở lại đấy cho đến khi vụ phương thuốc bị đánh cắp được giải quyết.”
Venetia thất kinh. “Chàng định cho gia đình em dọn vào nhà của bố mẹ chàng à?”
“Mọi người sẽ được an toàn tuyệt đối, ta cam đoan đấy,” chàng bảo. “Như cha ta đã nói, nơi ấy có một lực lượng người làm đồ sộ coi sóc mọi chuyện. Những gia nhân này đã theo cha mẹ ta từ đời thuở nào rồi. Họ là những con người trung thành và được đào tạo kỹ lưỡng. Nàng không thể tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-trai-tim/1415791/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.