Dịch: argetlam7420
Sơn tặc chuyên giết người cướp của, đã quen với máu tanh, nào sẽ nương tay lưu tình, hai tên sơn tặc bước tới gần, một trái một phải, huơ đao chém xuống.
Cơ Hạo Nhiên không hề xuất kiếm mà chỉ buông thõng hai tay, nghiêng người né tránh, cùng lúc đó vẫn không quên mở miệng răn dạy, "Lạc đường mà biết quay lại sẽ được hưởng khoan hồng, trên đời này không có tội lỗi nào không thể chuộc, cũng không có người nào là không thể cứu..."
Gã tu vi bình thường, ngay cả khi tập trung tinh thần đề phòng cũng khó mà né tránh chứ đừng nói hiện tại, nên rất nhanh đã lộ ra sơ hở, một tên sơn tặc trong đó nhân cơ hội vung chém, tuy không chém trúng cánh tay nhưng cũng cắt được ống tay áo của Cơ Hạo Nhiên.
Cơ Hạo Nhiên bị chém trúng, sợ toát cả mồ hôi, nào dám giả vờ ung dung nữa, rút trường kiếm xuất thủ, né trái đỡ phải, "Ta nhiều lần nhường nhịn như vậy, đã hết tình hết nghĩa, thật không ngờ các ngươi vẫn không biết điều, vậy thì đừng trách ta hạ thủ vô tình!"
Cơ Hạo Nhiên mặc dù tu vi bình thường, nhưng vẫn có thể đối phó với hai tên sơn tặc này, thấy gã biết võ công, hai cô gái lại bừng lên hy vọng, ân cần kêu lên, "Công tử, cẩn thận a."
Hai cô gái kia rất có nhan sắc, hai tiếng “Công tử” kêu lên đầy mị hoặc khiến Cơ Hạo Nhiên lâng lâng sung sướng, tức thì thay đổi cách đánh, gã không cần đánh thắng hay đả thương địch thủ nữa, mà chỉ cố làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-su-thi-dai-mong-son-hai-vu-tru/186482/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.