Edit: Bích Ngọc
❀✿❀
Chúc Úy Hàng không nói chuyện, cúi đầu tìm bờ môi cô, vuốt ve gương mặt mềm mại của cô, hai hơi thở hòa vào làm một.
Môi răng quấn quít, nụ hôn thuần khiết không nhuốm màu dục vọng, không biết vì sao Lương Nhạc bỗng thấy buồn buồn.
Giữa màn đêm đen, cô và Chúc Úy Hàng ôm chặt lấy nhau.
Hốc mắt bỗng nóng lên, biết bản thân lại suy nghĩ miên man, cô dứt khoát vứt chúng sang một bên, duỗi tay vuốt ve đầu anh, nhẹ nhàng an ủi.
Ngày hôm sau, trời nóng như thổi lửa.
Chúc Úy Hàng vẫn đi làm như thường, Lương Nhạc nhận lời Hứa Tiếu Nam đến nhà cô ấy giúp đỡ việc điền nguyện vọng.
Lương Nhạc không chịu nổi nhiệt độ cao thế này, cô thoa mấy lớp chống nắng rồi mới ra cửa, vừa lúc gặp bà nội mang mũ rơm cũng chuẩn bị đi làm việc, trong tay bà cầm không ít công cụ, thoạt nhìn không nhẹ.
Cô ngăn bà nội lại: “Bà ơi, hôm nay trời nóng lắm, lát nữa bà hẵng làm ạ?”
Bà nội Chúc nhíu mày: “Mấy chục năm nay trời vẫn thế, có gì lạ đâu? Bà lát nữa mới đi thì đồ ăn khô hết mất.”
Lương Nhạc thấy bà cố chấp nên đành chịu, cô và bà nội cùng nhau ra cửa, một người ra ruộng, một người đi hướng nhà Hứa Tiếu Nam, chia tay nhau trước ở cổng làng.
Điểm thi của Hứa Tiếu Nam cao hơn Lương Nhạc một chút, cô ấy học không tồi, thời điểm thi đại học tâm lí cũng ổn, lần này có thể nói là được rất nhiều trường đại học chào đón, nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-mua-he/446028/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.