Edit: Thuỳ Linh
❀✿❀
Lương Nhạc cảm giác anh lại cục cựa, sột soạt sột soạt, sau mười giây, anh trở mình cầm lấy ly nước ngay tủ đầu giường đưa đến bên miệng cô, thấp giọng dỗ dành: “Cậu uống đi.”
Lương Nhạc phát hiện ra anh đã mặc quần vào rồi, cô hơi sửng sốt một lát rồi ngoan ngoãn cúi đầu uống nước. Sau khi được giải khát xong, cô nhìn chằm chằm chỗ dưới của anh, vẫn còn đang căng phồng như cũ.
Cô hỏi: “Cậu xong rồi à?”
Chúc Úy Hàng không đáp, chỉ vươn tay trùm chăn lên đầu cô, che mất tầm mắt của cô. Cô kéo chăn ra thì anh đã đứng dậy khỏi giường rồi.
Phần trên thân anh trần trụi, dường như là đang muốn ra bên ngoài.
Cô nắm chăn hỏi anh đi đâu.
Chúc Úy Hàng khom lưng xoa mặt cô: “Vệ sinh.” Biểu cảm bất lực nhưng vẫn êm dịu như cũ.
Lông mi Lương Nhạc run rẩy, cô không nói thêm gì nhiều. Không có cách nào để giúp anh giải quyết, chỉ có thể để tự anh làm, nhưng mà cô thấy anh rất đáng thương, bóng dáng trông cũng cô đơn lẻ loi, làm cô thấy chua xót.
Sau khi Chúc Úy Hàng từ nhà vệ sinh trở về thì anh phát hiện cô gái nhỏ nằm trên giường đã ngủ rồi. Mắt nhắm lại, hơi thở đều đều, lông mày hơi nhíu. Anh lẳng lặng nằm bên người cô, kéo chăn qua, chui vào chăn rồi ôm cô vào lòng.
“Qui định” đã sớm bị anh vứt ra sau đầu, đương nhiên là hiện tại cũng không cần phải chấp hành.
Dù sao thì người phá qui tắc trước là Lương Nhạc.
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-mua-he/446019/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.