Edit: Thuỳ Linh
❀✿❀
Chúc Úy Hàng tắm rửa xong đi ra ngoài, phát hiện cửa phòng của Lương Nhạc đang được mở, đi vào xem thử thì không thấy cô đâu. Anh buồn bực về phòng mình, mở cửa ra thì bị hoảng sợ —
Lương Nhạc ngồi ở đuôi giường anh như Phật Tổ, mặt vô cảm, ánh mắt ảm đạm không ánh sáng.
Chúc Úy Hàng sửng sốt, sau khi hoàn hồn lại thì anh đi vào trong: “Làm gì thế? Sao cậu cứ lén vào phòng người khác vậy?” Nói thế nhưng anh lại đóng cửa phòng lại.
Trong phòng chỉ có hai người.
Lương Nhạc không đấu khẩu với anh ngay lập tức như lúc trước, mà chỉ lẳng lặng nhìn anh bằng đôi mắt lạnh băng và cứng rắn.
Lương Nhạc rất ít khi nhìn ánh mắt này nhìn anh, Chúc Úy Hàng có cảm giác sắp có chuyện tai vạ xảy ra, cảm xúc của anh từ từ trở nên nghiêm trọng hơn dưới cái nhìn của cô.
Anh hỏi: “Sao thế?”
Thấy anh ra vẻ không biết gì, cô chỉ nghĩ là anh giả ngu, đầu óc thông minh mà lại dùng trong việc này, cô vừa giận vừa tiếc. Thế nên cô lôi áo lót màu da từ trong chăn ra, đặt ở trước mặt anh. Vốn tưởng Chúc Úy Hàng sẽ hoảng hốt, không ngờ rằng anh sửng sốt một lát rồi đỏ mặt, thậm chí ánh mắt nhìn cô cũng ướt át và nóng bỏng.
Lương Nhạc hừ một tiếng từ chóp mũi.
Chúc Úy Hàng nhìn chằm chằm cô không hiểu trong chốc lát, chậm rãi hỏi: “Làm gì vậy?” Giọng nói còn mềm mại hơn lúc nãy rất nhiều, vừa nghi ngờ vừa có cảm giác uyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-mua-he/445992/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.