Edit: Thuỳ Linh
❀✿❀
Mười phút sau, Chúc Uý Hàng đi ra khỏi phòng tắm với một thân nước, hơi nước trong phòng tắm nhanh chóng tan đi trong khoảnh khắc, không thấy Lương Nhạc ở đâu cả.
Anh cất bộ quần áo đã thay đi, lúc đi ngang qua phòng Lương Nhạc,phát hiện không có ai thì anh sửng sốt, kêu với tên cô ở dưới lầu, nhưng không nghe thấy cô trả lời, đang chuẩn bị đi xuống tìm thì anh mới nghe thấy giọng cô –
Là từ phía trên, hờ hững, cảm giác thoải mái mà lười biếng.
Cô nói: “Kêu mình làm gì?”
Chúc Uý Hàng vịn lan can nhìn lên trên, lầu 4 không bật đèn, anh cao giọng hỏi: “Cậu ở trên đó hả?”
Căn nhà này có lầu 4, đó là một nửa gác mái, nửa còn lại không có mái hiên, lộ thiên. Cái lần mà hai người về đây hồi cấp 2 thì rất thích bò lên đây vào buổi tối, kéo ra hai cái ghế để tắm nắng, nhàn nhã ngồi ngắm sao hóng gió hè suốt mấy đêm. Cũng chỉ có ở đây thì hai người mới yên lặng được, không hề vắt hết óc để cãi cọ với đối phương.
Thiên nhiên có thể làm con người tịnh tâm lại.
Hiếm khi hai người có cùng một suy nghĩ là không nỡ đánh phá sự im ắng trong đêm hè chỉ có tiếng ve kêu.
“Chẳng lẽ ở trên trời?” Giọng Lương Nhạc hơi trầm thấp, tựa như là thoải mái đến buồn ngủ, vừa ngáp vừa nói.
Chúc Uý Hàng không nói chuyện, chỉ nhấc chân đi ên.
Lầu 4 vẫn là bố cục quen thuộc, gác mái không cao lắm, anh cần phải hơi khom
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-mua-he/445982/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.