Edit: Thuỳ Linh
❀✿❀
Chúc Uý Hàng mua vé tàu cao tốc, mất khoảng hai tiếng đồng hồ.
Lương Nhạc đi rồi, anh ngồi trên ghế sô pha để xem còn vé không. Mẹ Chúc từ trong phòng bếp đi ra: “Tiểu Nhạc cũng muốn đi cùng à?”
Chúc Uý Hàng đáp “vâng”.
Mẹ Chúc: “Thế là hai đứa có thể chăm sóc nhau rồi, con bé trời xa đất lạ nên con nhớ chăm sóc nó đấy nhé.”
Chúc Uý Hàng không nói gì, cảm thấy mẹ mình đúng thật là chẳng hiểu Lương Nhạc gì cả.
Hồi cấp 2 Lương Nhạc theo anh về quên, cũng trời xa đất lạ. Nhưng chỉ một tháng sau thì Lương Nhạc đã nắm rõ ngôi làng nhỏ trong lòng bàn tay rồi, có nhiều bạn mới còn hơn cả anh nữa.
Ngày rời đi, Lương Nhạc chạy khắp nơi trong quê, anh hỏi cô đi đâu, cô đáp rằng đi tạm biệt các bạn.
Đến khi Lương Nhạc cầm theo một cái va li xuống lầu thì Chúc Uý Hàng đã đứng ở cửa chờ cô.
Cô cười hì hì đi đến trước mặt anh, “Đi thôi nào.”
“Có chắc là cậu khoẻ bệnh chưa đó?” Chúc Uý Hàng hoài nghi.
Lương Nhạc ưỡn ngực, “Khoẻ mà, đã cắt chỉ rồi.”
Chúc Uý Hàng dời tầm mắt của mình đi nơi khác, nhếch môi về phía cầu thang: “Đi thôi.”
Lương Nhạc đi xuống trước, đi được nửa quãng đường thì đầu cô đột nhiên bị ai đó đè xuống –
Chúc Uý Hàng đội mũ cho cô.
Ánh nắng bên ngoài rất chói, Lương Nhạc còn chưa bôi kem chống nắng nữa.
Trong lòng cảm thán may sao có người đưa mũ cho, nhưng miệng cô lại chê bai: “Mũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-mua-he/445980/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.