Bạch Tuấn Triết khiến cả hai người họ đều giật mình ngỡ ngàng, nhất là Nghiên Tuyết vì cô vẫn chưa thể nhận ra người đàn ông trước mặt mặc dù trông anh ta rất quen thuộc.
“Anh là…”
“Cậu đúng là nhanh quên quá rồi đấy, chắc tại trông tôi đẹp trai quá nên cậu mới chưa nhận ra phải không?”
Bạch Tuấn Triết cúi mặt xuống, đưa sát rạp khuôn mặt của mình vào mặt Nghiên Tuyết. Hành động của anh ta khiến Tư Khải có chút khó chịu, hai tay khẽ siết chặt lại, nhưng chưa đợi Tư Khải phản ứng thì Nghiên Tuyết đã lập tức lùi ra sau né tránh.
“Anh làm trò gì vậy? Có biết đó là bất lịch sự không?”
“Cậu vẫn hung dữ như hồi đó, quả nhiên là Hà Nghiên Tuyết. Cậu thực sự quên tôi rồi à? Tôi buồn đấy, Tiểu Tuyết.”
Trong thoáng chốc, Trần Tư Khải như người thừa trong cuộc trò chuyện này. Nghiên Tuyết đang cố nhớ lại chuyện trong quá khứ và rồi một chi tiết xoẹt ngang kí ức cô, năm cô học cấp ba cũng có một người bạn hay gọi cô với cái tên Tiểu Tuyết. Nhưng mà người bạn trong kí ức cô là một cậu trai thân hình mập mạp, mũm mĩm chứ không phải người có thân hình chuẩn soái ca như Bạch Tuấn Triết.
“Chờ đã, lẽ nào cậu chính là…” Nghiên Tuyết đột nhiên hoảng hốt.
Bạch Tuấn Triết nhếch miệng cười, anh ta hào hứng chỉ tay vào cô.
“Cậu nhớ ra tôi rồi sao?”
“Cậu là Triết mập đúng không?”
“Phải, cuối cùng cậu cũng nhớ ra tôi rồi.”
“Trời đất ơi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-hon-nhan-doat-lay-quyen-luc/2905176/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.