Nghiên Tuyết giật mình quay lại đằng sau thì bất ngờ trượt chân ngã, Trần Tư Khải theo phản xạ tự nhiên liền vòng tay đỡ lấy cô nhưng không may mắn là cả hai đều ngã lăn ra mặt đất.
Rầm!
Tiếng động lớn trong văn phòng vang lên rõ to, nghe thôi đã thấy đau rồi.
“A…”
Hà Nghiên Tuyết mở mắt tỉnh dậy thì thấy Trần Tư Khải đang nằm trên mình, hai tay anh thì đỡ sau gáy của cô giúp đầu cô không bị chạm xuống đất. Lúc này, toàn bộ những gì trên cơ thể của Trần Tư Khải đã bị Nghiên Tuyết nhìn thấy hết ở khoảng cách gần, không những thế tay cô còn được chạm vào nó nữa.
“Cô không sao chứ?” Tư Khải nhẹ nhàng hỏi.
“À… tôi không sao.”
Hai người họ bốn mắt nhìn nhau ở tư thế đó cũng được một lúc rồi, cảm giác thật xấu hổ. Hai má của Nghiên Tuyết đỏ ửng cả lên, cô thậm chí còn quay mặt đi để né tránh ánh nhìn của Trần Tư Khải.
“Hà Nghiên Tuyết.”
“Sao… sao vậy?” Nghiên Tuyết vừa quay mặt đi vừa trả lời.
“Nhìn thẳng vào mắt của tôi.”
Hà Nghiên Tuyết từ từ quay đầu sang, sau đó ngước mắt nhìn Tư Khải. Lúc ấy tim cô đập nhanh một cách kỳ lạ, cảnh này giống với lúc ở trên xe ô tô quá. Đúng như cô nghĩ, Trần Tư Khải lại bắt đầu có biểu hiện lạ, anh cứ từ từ cúi đầu thấp dần xuống như muốn hôn vậy. Nghiên Tuyết căng thẳng bấu móng tay lên bắp tay của anh, đồng thời nhắm mắt lại mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-hon-nhan-doat-lay-quyen-luc/2905172/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.