Hôm sau.
Hà Nghiên Tuyết mơ màng tỉnh dậy sau một giấc ngủ say, điều đầu tiên mà cô nghĩ đến khi mở mắt ra chính là những chuyện đã xảy ra vào đêm hôm qua. Cả hai vợ chồng cô đã có một đêm mặn nồng khó tả, kết quả là cơ thể cô vẫn còn đau ê ẩm, không muốn rời khỏi giường một chút nào hết.
Trong lúc đang xấu hổ nhớ lại chuyện đêm qua thì bỗng nhiên Nghiên Tuyết nghe thấy giọng nói của Tư Khải văng vẳng bên tai.
“Em dậy rồi sao? Sao không ngủ thêm chút nữa?”
Hà Nghiên Tuyết giật mình quay sang thì thấy Trần Tư Khải đang mặc vest chỉnh tề, chải chuốt gọn gàng để chuẩn bị đến công ty làm việc rồi. Anh định sẽ không đánh thức cô vợ nhỏ của mình dậy nhưng cuối cùng vẫn là cô tự mình tỉnh giấc.
“Ưm, phải dậy để đi làm chứ.”
Nghiên Tuyết mệt mỏi ngồi thẳng dậy, cô vẫn không quên kéo chăn che ngang ngực vì bản thân đang không có mặc đồ. Trần Tư Khải yêu chiều nhìn cô, khẽ xoa đầu cô rồi nói:
“Hôm nay em có thể nghỉ ở nhà, không cần phải đến công ty.”
“Thật sao?”
“Ừm, vì đêm qua em đã vất vả rồi.”
Trước khi rời đi, Tư Khải không quên tặng cho Nghiên Tuyết một nụ hôn lên trán. Khác hẳn với đêm hôm qua, Trần Tư Khải đã quay trở về đúng với bản chất của mình rồi, sự dịu dàng của anh vẫn là thứ khiến trái tim của cô rung rinh.
Đến trưa, Nghiên Tuyết có nhận được điện thoại từ Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dich-hon-nhan-doat-lay-quyen-luc/2905158/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.