- Nương thân??
Huỳnh Thiếu Bảo ngẩn người nói,thiếu niên đang ngồi giặt y phục ngoài giếng,khi ngẩng đầu lên thì không biết mẫu thân của mình đi đến đây từ lúc nào.
Nữ tử thấy thiếu niên cứ ngồi ngẩn người mãi,lông mày cứ thỉnh thoảng lại nhíu lại dường như có tâm sự liền đi đến,nàng dùng hành động như muốn nói rằng nếu có điều gì khúc mắc thì hãy nói với nàng.
Ánh mắt thiếu niên sáng lên nhưng sau đó liền cụp xuống khẽ lắc đầu nói:
- Nương,Bảo nhi không có chuyện gì đâu.
Bộ dạng đó của thiếu niên sao qua được ánh mắt của nữ tử,hơn nữa đứa trẻ này không giỏi che giấu cảm xúc của mình,nàng nhìn thiếu niên với ánh mắt hiền dịu rồi khẽ lắc đầu ra hiệu nói rằng:cứ nói ra,nàng sẽ không trách.
Huỳnh Thiếu Bảo thấy vậy liền tỏ ra vui mừng,thiếu niên bắt đầu kể lại hôm nay lại gặp được hai vị ca ca,thấy bọn họ ra tay cứu mẹ con La tỷ,rồi lại mời bọn họ đi ăn,...thiếu niên kể lại cả mọi thứ sau đó thấp giọng nói:
- Nương,Phong đại ca rất tốt,huynh ấy còn biết trị bệnh,hơn nữa chính mắt Bảo nhi trông thấy huynh ấy trị khỏi cho La tỷ tỷ,nếu huynh ấy chữa cho mẫu thân thì tốt rồi.
Nữ tử thoáng trầm mặc,nàng ngước lên bầu trời rồi thở dài một hơi cuối cùng ánh mắt dừng lại trên mặt thiếu niên,đôi tay liền ra hiệu.
Huỳnh Thiếu Bảo thấy vậy liền kích động nói:
- Nương,là thật,người đồng ý cho bọn họ đến đây thật sao??
Nữ tử khẽ gật đầu,Thiếu Bảo nhảy cẫng lên đầy mừng rỡ rồi ôm trầm lấy nữ tử vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dau-cho-uoc-mo/1000879/chuong-85.html