Sau khi đám người Vũ Mục rời đi,Lý Kỳ Phong hai người cũng đi vào mua lấy hai tấm lệnh bài rồi nhanh chóng đuổi theo,bọn họ cũng không dám đi gần quá vì sợ bị phát hiện,cao thủ trúc cơ sơ kỳ thần thức cũng chỉ kém Lý Kỳ Phong một bậc mà thôi.
-Hêy,vậy là ngươi đang nợ ta hai trăm ba mươi hai linh thạch,năm vàng và hai mươi ba bạc tất cả đấy.
Lý Kỳ Phong vừa đi vừa lẩm bẩm tính toán một hồi rồi nói,Tuyệt Vô Mệnh há to miệng ngơ ngác đáp:
-Cái gì,ở đâu ra con số lẻ đó??
-Ngươi quên sao,chi phí ăn uống ngủ nghỉ hồi nãy đó,chi phí nghỉ ngơi mười linh thạch,ta với ngươi gọi tất cả năm món,trong đó gà vi chiên có giá 5 linh thạch một đĩa,ngươi ăn mất ba cái vị chi là 3 linh thạch,ngư thảo hầm thuốc bắc giá 16 linh thạch,ngươi ăn mất hơn một nửa con,giá mười một linh thạch năm vàng,còn cái đầu cá ngươi vứt cho cẩu ăn,cái đó mất hai linh thạch và bốn bạc,nhưng thôi coi như là cho chó,cái này không tính,rồi lại còn…
-Dừng..dừng..dừng.
Gương mặt thiếu niên đỏ bừng bừng,y run rẩy lắp bắp nói:
-Mấy đồng cỏn con thế mà ngươi cũng tính vào,con ** ngươi quá đáng vừa thôi.
Lý Kỳ Phong nghiêm mặt vô cùng chính khí đáp:
-Có cái gì mà không tính được,nợ chính là nợ,chúng ta hợp tác làm ăn nhưng phải sòng phẳng một chút mới được,đúng rồi,vừa rồi ta còn nộp cho ngươi mười linh thạch để đi qua cổng gác vào rừng nữa,vậy là phải tính thêm mới đủ được.
-Ngươi ngươi..
-Ta làm sao,thiếu tiền trả nợ là chuyện kinh thiên nghĩa địa,nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-dau-cho-uoc-mo/1000858/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.