Sau khi ngủ một giấc sảng khoái đến tận sáng hắn liền dậy khỏi giường,hôm nay là một ngày quan trọng. Lý Kỳ Phong bây giờ tạm thời không cần học luyện đan nữa,vì bây giờ hắn đã có mục tiêu lớn hơn,đối với hắn luyện chế được tụ khí đan bây giờ là đủ dùng rồi. Sau khi tu luyện bằng nước thuốc,hắn tập bài tập luyện thể qua một lượt,cuối cùng là ăn sáng,vạt áo giắt lọ tụ khí đan mới luyện chế được nhắm hướng nam mà đi. Hắn tìm đến một cửa tiệm mua bán đan dược trong trấn thì dừng lại bước vào,cửa tiệm đan dược này so sánh với Dược Vân Các thì đúng là một con chuột so với một con hổ,đẳng cấp quá khác biệt. Cửa tiệm này còn không có biển hiệu,bé nhỏ lụp sụp,chỉ lớn bằng căn nhà của Lê Hoàn là cùng,mang tiếng là mua bán đan dược nhưng bên trong hoàn toàn không có mùi thuốc,đã vậy người bên trong còn cãi nhau như một cái chợ,hoàn toàn không có một chút quy củ. Người bán hàng là một gã trung niên gầy còm,thỉnh thoảng còn ho lên vài tiếng như người yếu ớt,xung quanh có vài phàm nhân đang cãi nhau tranh dành mua bán đan dược,võ giả ở đây cũng có,họ ngồi hẳn một bàn phía xa đang bàn chuyện và uống trà rất sảng khoái,đương nhiên đám phàm nhân là nô bộc của bọn họ. Nhận ra sự có mặt của hắn,đám phàm nhân và võ giả cũng chỉ nhìn thoáng qua,Lý Kỳ Phong dùng thân thể khỏe mạnh của mình chen qua đám phàm nhân tới gần quầy bán hàng nói: - Chưởng quầy,ta có hai viên tụ khí đan muốn trao đổi một thứ. Quả nhiên khi hắn nói như vậy những ánh mắt ngạc nhiên của đám phàm nhân xunh quanh đều chú ý đến hắn,cả những võ giả ngồi đằng xa cũng chú ý đến bên này. Lý Kỳ Phong lấy ra cái lọ đan mà hắn đã chuẩn bị sẵn hai viên trong đó đưa cho gã chưởng quầy,vẻ mặt rất bình bĩnh chẳng thèm để ý đến ánh mắt mọi người xung quanh. Gã chưởng quầy ốm yếu quả nhiên cũng có chút kinh ngạc,không bởi vì hắn là phàm nhân mà vì hắn lại mang hai viên đan dược khá quý giá đến đây mà không có võ giả đi theo,y còn hoài nghi lọ đan dược của hắn là đồ giả. Nhưng khi gã cầm lấy lọ đan dược trên tay hắn và kiểm tra kỹ thì xác thực nó là thật,dường như còn là đan dược luyện thành chưa lâu,bất loạn một lúc y nở nụ cười hiếm thấy: - Khách quan,ngài muốn trao đổi thứ gì?? Nghe gã chưởng quầy nói như vậy,ánh mắt của mấy tên võ giả nhìn hắn càng chăm chú hơn,thậm chí còn có tham vọng không hề che giấu,hắn bây giờ trong mắt họ giống như một con dê béo vậy. Lý Kỳ Phong khẽ cau mày nhưng cũng không lấy làm ngạc nhiên,hắn bình tĩnh nói: - Ta muốn trao đổi hai viên chân hoàn đan,trao đổi công bằng,chút chi phí còn lại cho ngươi. Quả nhiên là con dê béo ngu ngốc,mấy tên võ giả cười lạnh,trong mắt bọn họ chắc chắn hắn đang định dùng chân hoàn đan để đả thông kinh mạch,đã vậy còn không lén lút mà làm,lại còn nghênh ngang như vậy. “Trấn Đông Miễu” này võ giả tuy là chung sống cùng phàm nhân nhưng vẫn là có cấp bậc,với cuộc sống cá lớn nuốt cá bé thì ở đâu chả có,thị trấn này tuy là khá yên bình nhưng cảnh giết người đoạt bảo thì thỉnh thoảng vẫn xảy ra,phàm nhân thường kính sợ và không dám thể hiện trước mặt võ giả,đây là lần đầu tiên bọn họ thấy một phàm nhân to gan như vậy. Đúng là “nghé con mới sinh không sợ cọp”. Gã chưởng quầy vừa mừng vừa sợ,mừng là có kẻ đổi hai viên tụ khí đan lấy hai viên chân hoàn đan,chân hoàn đan giá cả chỉ bằng ba phần tư của tụ khí đan mà thôi. Gã không quan tâm đến sự sống chết của hắn,và còn chả buồn nhắc nhở,ngu thì chết,đây là quy luật rồi,y xoa đôi tay gầy gò mỉm cười nói: - Quý khách đợi một lát,đan dược sẽ có ngay. Nói rồi gã lấy hai viên đan dược màu nâu bỏ vào cái lọ nhỏ rồi đưa cho hắn,Lý Kỳ Phong nhận lấy lọ đan,sau khi kiểm tra kỹ không phải hàng giả,hắn phất tay một cái rời khỏi cửa tiệm. Ngay lập tức liền cả đám võ giả nhanh chóng bám theo hắn,dù sao ra tay trong cửa tiệm cũng không tiện,nếu hắn có thể lấy một lúc ra hai viên tụ khí đan thì có thể đằng sau là một võ giả trung cấp trở lên,để bịt hết manh mối thì bọn họ cần chọn một chỗ vắng vẻ để hạ thủ,tất nhiên không sợ hắn chạy mất vì hắn là một phàm nhân. Thế nhưng sự thật khác với những gì bọn họ suy nghĩ,sau khi bám theo hắn được một đoạn ngắn thì cả bọn đều bị hắn bỏ lại tít phía sau rồi biến mất không thấy bóng dáng,tốc độ của hắn còn nhanh hơn võ giả trung giai,điều này khiến bọn họ ai nấy vừa nghi hoặc lại vừa khiếp sợ. - Haha,một lũ ngốc!!! Lý Kỳ Phong vừa chạy vừa cười đắc ý,với tốc độ hiện nay của hắn thì dù có võ giả cao giai cũng khó mà bắt được hắn,đương nhiên không phải hắn không đánh lại đám người kia,chỉ là mấy tên võ giả tụ khí sơ cấp,hắn tự tin có thể dùng thân thể khỏe mạnh linh hoạt của mình đánh cho bọn chúng răng rơi đầy đất. Đây là sự tự tin của thân thể võ giả gần đạt cao giai. Đương nhiên hôm nay hắn không rảnh để chơi với bọn họ vì hiện tại hắn có việc quan trọng cần làm. Vừa về tới nhà,hắn đã vào ngay trong phòng đóng cửa kín lại,thậm chí còn để lại lời nhắn bên ngoài,bởi vì hắn cần tập chung cao độ,lần này sẽ vô cùng nguy hiểm và mất nhiều thời gian. Ngồi thoải mái trên giường,sau khi ổn định tinh thần tới mức cao nhất,hắn liền chuẩn bị vài lọ đan dược bên cạnh rồi cho một viên chân hoàn đan vào miệng,tiếp theo hắn lại nuốt một viên tụ khí đan,lần này hắn làm khác lần trước là có thêm một viên tụ khí đan,hắn không làm vỡ hai viên đan dược mà dùng thần thức cẩn thận dẫn chúng xuống cạnh hai huyệt nhâm đốc. Quá trình này khá thuận lợi và không gặp khúc mắc nào. Sau khi thành công,hắn khẽ hít một hơi,sắc mặt trở nên nghiêm túc,bước tiếp theo mới là quan trọng. Lý Kỳ Phong dùng thần thức phá vỡ chân hoàn đan và tụ khí đan cùng một lúc,linh khí trong cơ thể hắn điên cuồng tụ hợp về phía mảnh vỡ chân hoàn đan tạo ra,đồng thời có một lượng linh khí cực lớn từ viên tụ khí đan bị ép vỡ ra bay tán loạn,nhưng ngay lập tức bị lực hút của chân hoàn đan phát huy tác dụng hút lại một chỗ. Linh khí có trong đan dược là linh khí có màu trắng,khác hẳn với linh khí màu xanh có sẵn trong cơ thể,về bản chất thì chúng đều là linh khí,có điều chỉ có linh khí màu xanh có trong cơ thể mới có khả năng tu luyện,chúng được những tu sĩ gọi là tiềm linh khí. Tiềm linh khí là loại linh khí không thể thay đổi trong cơ thể của mỗi người,chúng đều được thay thế và bổ xung đều đặn ở mỗi ngày,cũng không nhiều hơn và không ít đi trừ khi trở thành võ giả và nâng cao cảnh giới của mình lên. Giống như hôm qua hắn vừa dùng hết sạch tất cả tiềm linh khí trong cơ thể thì hôm nay lại đầy,không một ai biết cơ chế hoạt động và sinh sôi của tiềm linh khí như thế nào?? “Chúng là thứ độc nhất vô nhị” Tất cả các loại linh khí khác đều là linh khí phụ trợ tu luyện,tiềm linh khí mới là linh khí dùng để tu luyện chính và nâng cao cảnh giới. Nói dễ hiểu thì lượng tiềm linh khí hiện tại của hắn đủ cho hắn có 5 lần cơ hội trùng kích huyệt đạo hoặc kinh mạch,sau 5 lần đó nếu trùng kích thất bại thì hắn có tu luyện cũng không có tác dụng,chỉ có thể đợi hôm sau khi tiềm linh khí khôi phục thì hắn lại có 5 lần cơ hội. Trừ khi là đột phá thành võ giả nếu không hắn vĩnh viễn chỉ có 5 cơ hội,không còn cách nào khác. Trong cơ thể của phàm nhân không thể tồn tại nhiều tiềm linh khí đến mức có thể phá vỡ màng chắn huyệt đạo dày hơn mười lần huyệt đạo bình thường nên hắn cần phải mượn dược lực của tụ khí đan(đây cũng là linh khí phụ trợ) Linh khí phụ trợ bao gồm tất cả các loại linh khí khác ở bên ngoài đưa vào cơ thể:linh khí từ thiên địa,đan dược,tài nguyên tu luyện,...tất cả chúng đều là linh khí phụ trợ,dùng để phối hợp với tiềm linh khí trong cơ thể để gia tăng tốc độ tu luyện. Tụ khí đan là một loại đan dược hỗ trợ tu luyện của võ giả,cho dù là võ giả trung cấp sử dụng cũng phải rất cẩn thận mà bây giờ hắn lại liều mạng dùng một viên,võ giả tụ khí trung cấp cũng phải từ từ luyện hóa hấp thu đằng này hắn lại trực tiếp ép vỡ hết linh khí từ đan dược ra,nguy hiểm có thể nói là rất cao. Phàm nhân mà dùng tụ khí đan thì cũng giống như một đứa bé mới sinh đang bú sữa mà lại đút cho nó ăn cơm vậy,thế nhưng do cơ thể hắn được rèn luyện hơn hẳn võ giả bình thường nên dù có đau đớn nhưng vẫn trong phạm vi cơ thể hắn chịu được,đây cũng là một trong những lý do mà hắn chọn luyện thể đầu tiên. Cố cắn răng chịu đựng cơn đau,Lý Kỳ Phong cẩn thận điều khiển thần thức cho hai loại linh khí hợp lại một chỗ. Dù hắn đã cố gắng nhưng hai loại linh khí không dễ hợp lại với nhau như hắn nghĩ,suy nghĩ và thực tế hoàn toàn trái ngược. Bên trong cơ thể đang rất đau đớn,tiềm linh khí đang kháng nghị luồng linh khí ngoại lai từ viên đan dược,nỗi đau này không phải ai cũng có thể chịu đựng được,đây là nỗi đau ở bên trong cơ thể,nó còn đau hơn lần đầu hắn nhận cơn đau như nước sôi hai trăm độ của một bình dung dịch luyện thể. Khuôn mặt của hắn tái nhợt rất thống khổ,đôi mắt vằn lên những tia máu,những giọt mồ hôi liên tục rơi xuống,gân xanh nổi lên khắp người,hàm răng hắn cắn chặt lấy môi cố giữ mình thanh tỉnh để không bị ngất đi. Sau hơn một khắc đồng hồ khống chế thần thức,hắn phải dùng rất nhiều công phu mới thành công ép cho hai loại linh khí hòa chung với nhau,lượng linh khí bây giờ tụ lại phải to bằng ba ngón tay,trước mắt hắn bây giờ vẫn là tấm màng chắn màu vàng rất chắc chắn ngăn cản. Lý Kỳ Phong không chần chừ dùng thần thức điều khiển quả cầu linh khí lao thẳng về phía huyệt “Nhâm” gần nhất khiến nó vang lên một tiếng kêu lớn. - Rầm,ầm,… Tiếng va chạm cực mạnh xảy ra bên trong cơ thể hắn,quả cầu linh khí như một cái chùy sắt gõ vào cánh cửa,hiệu quả đương nhiên là rõ rệt,tuy vậy bức màn chắn của huyệt “Nhâm” cũng thật vững chắc,nó như bị lực lượng lớn gõ vào lún sâu non nửa phân(*) nhưng ngay lập tức liền đẩy quả cầu linh khí ra ngoài,tấm màng chắn huyệt đạo dẻo dai giống như một quả bóng cao su. (*) 1 phân = 4mm. Lý Kỳ Phong cũng không nhụt chí,hắn dồn thần thức chuẩn bị tấn công một đòn cực mạnh khác,lần này quả cầu linh khí lao “vù” đâm thẳng vào trung tâm huyệt đạo, vang lên tiếng kêu chói tai: - Đùng,,..đùng,rắc rắc… Tấm màng lá chắn vang lên tiếng kêu khiến hắn vui mừng,thế nhưng không được bao lâu,một sức mạnh huyền ảo ở huyệt đạo này khiến nó tự liền lại những vết nứt giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra. - Không,không thể như vậy,ta không tin. Lý Kỳ Phong đỏ mắt lên gào thét điên cuồng trong lòng,hắn ra sức dùng quả cầu linh khí tiếp tục đập thêm hai lần nữa vào đúng một điểm duy nhất trong tấm màng chắn,nhưng cho dù như vậy cũng không có chút hiệu quả nào. Tấm màng chắn kia cứ rách lại lành,không hề có dấu hiệu bị phá vỡ,mà sức chịu đựng của hắn thì có hạn,thân thể hắn dù đã được cường hóa mạnh hơn võ giả trung cấp nhưng thời gian cưỡng ép lưu trữ linh khí dung hợp đã quá lâu,vùng bụng và dưới bụng của hắn gồ lên những vết bầm tím xuyên qua da,rõ ràng bên trong đã bị nội thương chảy máu,nếu tiếp tục gắng gượng chắc chắn sẽ bị linh phí phá ra,nổ tung xác mà chết. Vả lại số linh khí va đập vào tấm màng chắn cũng đã bị hao hụt đi khá nhiều,thần thức của hắn tuy mạnh nhưng cũng bị cạn mất hơn tám phần,một khi mất kiểm soát thì hắn cách giây phút tự sát cũng không xa. “Bình tĩnh,bình tĩnh lại” Lý Kỳ Phong tự lẩm bẩm cố lắc đầu xua tan khí hắc ám lan vào tâm chí,càng đến lúc nguy hiểm thì càng phải khiến đầu óc tỉnh táo,đó là câu nói hắn từng được nghe rất nhiều,nhưng bây giờ mới lần đầu kiểm chứng. “Suy nghĩ đi,suy nghĩ nào” Lý Kỳ Phong thả lỏng thân thể,hắn giữ vững tinh thần cố quên đi đau đớn trong người,toàn tâm tìm ra phương pháp cứu nguy. Một dòng ý tưởng điên cuồng khác đột nhiên lóe lên trong đầu hắn,không hề chần chừ,hắn nhét thêm một viên chân hoàn đan mua thừa và một tụ khí đan khác vào miệng. Trong cơn đau đớn thể xác,hắn cố gượng khống chế thần thức thật cẩn thận chuyển chúng xuống gần quả cầu linh khí kia. Lý Kỳ Phong ép vỡ hai viên đan dược ra,số lượng linh khí trong viên tụ khí đan tràn ra như dòng nước,dược tính của chân hoàn đan hấp thu nó lại thành một quả cầu linh khí khác. Hắn cẩn thận khống chế cho hai quả cầu linh khí hợp lại với nhau,lượng tiềm linh khí màu xanh ít ỏi còn lại dung hợp với linh khí quá tải của viên đan dược,chúng dường như đang đối kháng lại với nhau. - Khục khụ,,ộc,..ọa...phốc!!! Lý Kỳ Phong phun ra một ngụm máu lớn,gân xanh trên mặt hắn bây giờ nổi lên trông rất dữ tợn,gương mặt tái nhợt đến vặn vẹo,nhưng hắn vẫn không chịu buông tha mà tiếp tục kiềm chế lại cơn đau,dùng thần thức đè ép lượng linh khí trong viên đan dược nhỏ lại và dung hòa với tiềm linh khí. Sau khi thành công dung hợp lại hai loại linh khí với nhau,quả cầu linh khí hiện tại to gấp một phần hai quả cầu linh khí lúc trước,phần bụng hẳn trở nên bành trướng,cơn đau như quặn lại bị hắn kìm nén như sắp bùng nổ. Nhìn quả cầu linh khí trước mắt,khuôn mặt hắn trở nên nghiêm nghị và căng thẳng hẳn lên. Rốt cuộc sau một tích tắc đắn đo hắn cũng quyết định phân tách quả cầu linh khí ra thành hai quả cầu linh khí bằng nhau. Lý Kỳ Phong cười điên cuồng: - Tới đi,tới,để suy nghĩ của ta đúng hay chỉ là viển vông. Thần thức hắn đã bị suy yếu chỉ còn xót lại hơn một phần,hắn sẽ giáng một đòn duy nhất,và cũng chỉ còn duy trì được một lần tấn công này nữa thôi,thân thể dưới bụng hắn cũng phồng lên như sắp vỡ rồi. Sự hưng phấn tới cực điểm khiến hắn dường như lãng quên đi mọi cơn đau,lúc này hắn chỉ muốn chứng thực suy nghĩ trong lòng. Nếu thành:hắn sẽ là thiên tài. Nếu bại:hắn là kẻ điên,là thằng ngốc,thân tử đạo tiêu. Đôi mắt hắn lóe sáng lên vô vàn sắc thái khác nhau,nhưng nhiều nhất là sự điên cuồng và tự tin.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]