Thấy Lý Đồng Châu không lên tiếng, Dương Tiên lập tức trở nên sững sờ, ông ta cảm thấy có hơi kỳ quái!
Lý Đồng Châu này là do ông ta tìm đến, tại sao cứ lãng nhắng như vậy, thậm chí còn không thèm tỏ thái độ!
"Phó chánh Lý, mời lên tiếng!" Dương Tiên không nhịn được mà lên tiếng thúc giục.
"Tình hình hiện tại không rõ ràng, hai bên đều cho rằng mình là người đúng, không có chứng cứ!”
Lời nói của Lý Đồng Châu suýt chút nữa làm cho Dương Tiên sụp đổ.
Ông ta cảm thấy rất khó hiểu, Lý Đồng Châu mà ông ta biết là một người quyết đoán và tàn nhẫn, tại sao hôm nay ông ta lại khiêm tốn như vậy, không hề vui vẻ một chút nào, dường như đang sợ cái gì đó.
Dương Tiên quay đầu lại, vội vàng nói: "Sếp Lý, thằng nhóc này nói nó không lấy súng bắn con trai tôi, nếu muốn chứng minh thì thật ra rất đơn giản, chỉ cần mang ba khẩu súng lục về kiểm tra dấu vân tay, nếu có thể kiểm chứng được đây là dấu vân tay của thẳng nhóc này, có nghĩa là nó đã nói dõi và nó là người đã làm con trai tôi bị thương!”
Nếu Trần Phong bắn Đường Hùng, chắc chắn sẽ chạm vào súng, chắc chắn hẳn sẽ để lại dấu vân tay.
"Ôi chao!"
Trần Phong không khỏi nhìn Dương Tiên với con mắt thán phục, tên mập chết bầm này thế mà lại vẫn có chút tr tuệ.
Trương Hân Nghiên lúc đầu vốn đang cảm thấy thoải mái giờ lại trở nên lo lắng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-binh-tu-than/3405627/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.