“Tôi trở về nhất định không thể giấu bọn họ, muốn tra ra tôi đang ở đâu cũng rất đơn giản, nhưng từ hôm nay trở đi, có thể sẽ không sống bình thường như vậy. được nữa!
Trần Phong nheo mắt lại, trong ngăn ấy năm qua, không có khoảng thời gian nào hẳn được sống ổn định bình thường như thế này!
“Phong Tử, Đại Dũng tôi bây giờ chỉ là một kẻ tàn phế, tôi đã chấp nhận kiếp này, nhưng anh thì khác, ở trong lòng tôi anh chính là một nhân vật giống như thần, anh không thể mãi mãi ở lại chỗ này làm một người giao hàng, tôi tin chắc rằng sớm hay muộn gì thì cũng sẽ có một ngày anh trở lại đỉnh cao, coi như là vì...
Đại Dũng đột nhiên trở nên kích động, nâng ly lên, một ngụm uống cạn chỗ rượu còn lại!
“Coi như là vì bốn người anh em đã chết của chúng ta!” Trần Phong đột nhiên nói tiếp lời còn chưa nói hết của Đại Dũng, vẻ mặt trịnh trọng!
Cảnh tượng đẫm máu tàn khốc kia đồng thời hiện lên trong đầu hai người.
Đó là một đoạn quá khứ mà cả hai đều không muốn nhìn lại, một nỗi đau thấu tận tâm can.
“Vì bọn họ, đương nhiên cũng vì cánh tay đã mất của anh, còn có những người ra vẻ đạo mạo ăn trên ngồi trước ở Viêm Kinh này, tôi phải kéo bọn họ đến trước đàn tế, dùng máu của bọn họ để tế các anh em đã chết, còn có vong linh Lão Diêm trên trời!"
Đôi mắt hẹp dài của Trần Phong lóe lên màu đỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-binh-tu-than/3405584/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.