Mairin Stuart quỳ xuống sàn đá cạnh chiếc giường nhỏ của nàng, cúi đầu để cầu nguyện buổi tối. Tay nàng trượt trên cây thánh giá nhỏ bằng gỗ được tròng vào một sợi dây da đeo ở cổ.
Trong mấy phút liền, nàng thì thầm những lời mà nàng đã thuộc lòng từ khi còn bé, rồi sau đó kết thúc như nàng vẫn thường làm. Con xin Chúa, Đừng để chúng tìm ra con.
Nàng đứng dậy, đầu gối nàng cạ vào mặt đá lổn nhổn. Bộ quần áo giản dị màu nâu đang mặc trên người phân biệt địa vị của nàng với những tín đồ khác. Mặc dù ở đây đã lâu nhưng nàng chưa bao giờ đưa ra lời thề để hoàn thành hành trình thiêng liêng của mình. Đó chưa bao giờ là ý định của nàng.
Nàng đến chỗ chậu rửa ở góc phòng và đổ nước từ bình ra, mỉm cười trong lúc nhúng ướt khăn, lời nói của Mẹ Senerity bỗng vang lên trong tâm trí. Sự sạch sẽ gần với Sự ngoan đạo.
Khi rửa mặt xong và đang bắt đầu cởi áo choàng để tắm thì đột nhiên nàng nghe thấy tiếng rơi vỡ loảng xoảng. Giật mình, nàng thả khăn xuống và quay quắt người lại, nhìn chằm chằm vào cửa phòng đang đóng kín. Và rồi nàng cuống quýt chạy đến và mở tung cửa ra, lao thật nhanh đến đại sảnh.
Quanh nàng, những nữ tu khác cũng đang tiến đến, tiếng rầm rì hoảng hốt của họ mỗi lúc một tăng lên. Một tiếng gầm vang vọng dọc hành lang từ lối vào chính của tu viện. Một tiếng thét đau đớn vọng theo sau, trái tim Mairin như ngừng đập. Mẹ Serenity.
Đâu đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chien-binh-cua-cong-chua/63579/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.