Sáng hôm sau Mộng Như dậy sớm bảo nô tỳ chuẩn bị những quyển sách nói về văn hóa của nước mình cho nàng và cả tư liệu về Đông Quốc. Nàng vừa xem vừa ăn bánh, đợi đến lúc xem hết những quyển sách đó trời cũng đã trưa, bụng nàng cũng bắt đầu thấy đói nàng liền chạy đến ngự thiện phòng tự tay làm cho mình một đĩa cơm xào, lúc nàng chế biến thì mùi hương toát lên một hương thơm quyến rũ chết người, khiến người xung quanh chỉ ngửi thôi là muốn dùng ngay. Nàng làm hương thơm món ăn tỏa ra thơm phức... đến các ngự trù cũng thắc mắc không biết nàng làm món gì mà có thể thơm đến vậy... Ăn no rồi Mộng Như tiếp tục xem sách nhưng không gian dường như quá im lặng làm cho nàng không có hứng thú đọc sách nữa, nàng lại buồn miệng muốn kiếm gì đó chán miệng để dùng, nhưng khổ nỗi những món đồ ngọt trong cung nàng ăn đến ngắn cả... vì thế nàng tự quyết định lại lần nữa xuống bếp làm đồ ngọt sủng ái bao tử của mình. Nàng tự chạy đến ngự thiện phòng lần nữa tự làm đồ ăn vặt cho mình. Vì nàng muốn xem trực tiếp văn hóa của nước mình ra sao, nên rất muốn xin hoàng thượng cho trải nghiệm thực tế, nếu được hắn đồng ý nàng liền tiếp tục nghiên cứu sâu vào mỗi mặt tốt đẹp của văn hóa của nước mình.Tận tình tỉ mỉ trong mọi việc, chi tiết nhỏ cũng sẽ không bỏ qua Trong cung, các Ngự trù, cung nữ, thái giám.... không khỏi thắc mắc, vì sao nàng lại thay đổi nhiều thế. Nàng là hoàng hậu trước giờ vẫn bị xem là sửu nữ nhưng không ngờ sau khi trở lại nàng lại rất lợi hại còn làm cho hoàng thượng độc sủng mình nàng, mà những món ăn nàng làm cũng không biết từ đâu nàng lại biết, tỉ mỉ từng chút trong công việc thế này. Vốn những người trong cung luôn xem nàng chỉ hoàng hậu trên hư danh nhưng lại không ngờ nàng càng ngày càng trở nên tinh thông nhiều thứ hơn... làm bọn họ kinh ngạc từ nhiều phía, nhiều ý kiến nghĩ rằng nàng sẽ ngồi vững ngôi vị này. Vì thế dẫn đến có người lại nghĩ hoàng thượng si mê nàng là bị nàng dùng tà thuật gì với hắn, nhưng cũng có người nghĩ phải làm thế nào để lấy lòng nàng... Mộng Như làm xong đồ ăn, dùng xong lại chạy đến ngự hoa viên chơi cùng Tiểu Ly, tình cờ nàng gặp Lưu Thiên Ái nàng ta trong vẻ mặt rất tiều tụy, đi ngang qua nàng như một xác chết. Tiểu Ly nhanh mồm bắt lỗi nàng ta " Lưu quý phi người gặp chủ tử sao không hành lễ ". Lưu Thiên Ái vốn không quan tâm vì thế mà cứ tiến về phía trước, Tiểu Ly định xông đến nàng ta nhưng Mộng Như ngăn lại " Bỏ đi nàng ta tiều tụy thế kia chắc là có chuyện không tốt rồi, muội đừng trách nàng ta ". Bỏ qua chuyện đó nàng tiếp tục công việc của mình, chạy đến chỗ hoàng thượng xin được trải nghiệm thực tế và hắn liền cho phép nàng. Nàng chuẩn bị xong mọi việc, bắt đầu nghĩ đến Lưu Thiên Ái, nàng liền sai người tìm hiểu chuyện của nàng ta, sau khi được lệnh của hoàng hậu cung nữ ấy không dám chậm trễ liền ra ngoài tìm hiểu tin tức liên quan đến Lưu quý phi . Nhanh chóng liền có tin tức truyền tới từ cung nữ nàng sai đi, báo đến Lưu Thiên Ái vừa rời khỏi tẩm cung hoàng thượng thì thần sắc liền thay đổi thành như vậy, còn họ đã nói gì với nhau thì cung nữ đấy không biết . Mộng Như luôn tò mò không biết Lý Giang cuối cùng đã nói gì với nàng ấy mà khiến ả thành ra như vậy, nhưng nàng không quan tâm nhiều như vậy, nàng chỉ cần biết nàng ta như thể làm cho nàng cảm thấy mãn nguyện... Sắc trời cũng đã đổi màu đêm nay Lý Giang khởi giá đến Phượng Ninh cung của nàng, khi đến hắn liền cho những cung nữ thái giám lui. Không gian lúc này, im lặng, vắng vẻ, chỉ có hai người họ. Lý Giang không nói gì chỉ tiến tới hôn tới tấp nàng, hôn xong hắn chỉ buông ra một câu " Biết không, ta nhớ nàng nhiều lắm. " nói xong hắn liền bế nàng lên giường. Tiếng dao động ngày càng lớn... cả những tiếng rên rỉ cũng phát ra từ cả hai người họ, lướt ngang cửa sổ ngoài chỉ thấy bóng dáng một nam tử đang tiến vào mạnh mẽ trên người nữ nhân kia, tiếng rên phát ra càng lúc càng lớn và kéo dài... trên giường Lý Giang luôn mạnh mẽ trong từng nhịp ra vào, bất chợt hắn dừng một lúc Mộng Như liền đè hắn nằm xuống để nàng ngồi lên cưỡi ngựa, Lý Giang càng không ngờ nàng có thể táo báo hơn thế, hắn càng lúc càng hứng thú với nàng, cả hai lăn lộn trên giường khá lâu cuối cùng cũng trả lại không gian yên lắng cũng với những tiếng thở dốc giữa hai người. Mộng Như không vội đi tắm mà chủ động hôn hắn, lau mồ hôi của hắn chảy ra trên khuôn mặt. " Nói ta biết lúc sớm nay chàng đã nói gì với Lưu Thiên Ái... " Buông đôi tay trên khuôn mặt hắn nàng ngoảnh mặt khỏi hắn, ra vẻ hờn giỏi hỏi. Hắn không nói mà chỉ cười rồi nghịch tóc nàng " nàng ghen sao " nói xong hắn liền ôm nàng... " Lúc nàng ấy tìm ta, nàng ấy chỉ hỏi tại sao là nàng mà không phải là nàng ấy, ta chỉ trả lời, vì nàng đã cướp mất trái tim ta...". Mộng Như sau khi nghe xong câu nói đó liền mỉm cười. Hắn sau khi giải thích xong thì ôm chặt nàng cũng vì thế nàng tiểu đệ của hắn lại cương cứng trở lại... vì thế hắn lại lần nữa ân ái với nàng. Hắn lật người nàng nằm ngửa sau đó hăng hái mạnh mẽ tiến sâu vào trong " Trừng phạt nàng vì đố kị này... " dứt câu hắn đẩy mạnh vào trong làm nàng rên một tiếng lớn... Nhiều lần giao cấu nhau Lý Giang đã mệt lã người nhưng Mộng Như vẫn chỉ thở dốc có vẻ không mệt lắm, Mộng Như đi tắm, còn Lý Giang vẫn còn nằm trên giường. Đợi đến khi nàng tắm xong thì liền ôm lấy nàng... sau đó hắn cũng đi tắm. Lý Giang tắm xong bước ra ngoài thì đã thấy Mộng Như đang ngồi trước gương chải tóc, mái tóc dài mềm mượt của nàng phút chốc làm cho hắn thấy thích, hắn đến gần chải tóc giúp nàng, ôm nàng từ phía sau " Chuyện làm tiếp đón sứ giả nàng chuẩn bị thế nào rồi, cần ta giúp không... " Lý Giang ân cần hỏi nàng. Nàng nhìn trong gương thấy hình ảnh phản chiếu của hắn mà cười " Thiếp chuẩn bị xong rồi chỉ cần đợi hai hôm nữa sứ giả đến thì sẽ ổn cả mà...". Cả hai trò chuyện một lúc Lý Giang nhớ lại lúc Mộng Như đàn trong buổi yến tiệc ngày đó bỗng dưng muốn nàng đàn cho hắn nghe, Mộng Như không dám cãi lệnh vua nên bảo Tiểu Ly chuẩn bị đàn, lần này nàng dùng đàn tranh gãy lên khúc thần thoại thật tuyệt vời, còn hay hơn cả khúc nhạc lần trước, trong giai điệu khúc nhạc này chứa đựng tình cảm muốn nói giữa một cô gái với một chàng trai, nàng đàn khúc này của nói lên tình cảm nàng dành cho hắn... Hiểu được tâm nàng đối với mình là thật lòng Lý Giang cười thầm trong lòng không khỏi vui mừng. Đàn xong Lý Giang lại muốn đi ngủ nhưng Mộng Như không chịu nàng muốn hắn hướng dẫn mình chơi cờ vây, thế là cả hai ngồi đối diện trước mắt là bàn cờ, hắn tận tình chỉ dẫn cho nàng, nàng cũng vì thế mà hiểu rất nhanh... chẳng mấy chốc nàng thắng luôn cả hắn. Chơi cờ thua nàng, chuyện giường chiếu cũng thua nàng hắn quả thật mất mặt mà, nhìn thấy hắn có vẻ không vui nàng liền ôm hắn " Tuy là ta hơn chàng nhưng cũng không thể tự bảo vệ mình mà, chỉ có chàng mới là chỗ dựa vững chắc của ta . " nghe xong câu nói này hắn liền nhìn nàng bằng ánh mắt triều mến, nhưng lại không khỏi thắc mắc vì sao nàng từ khi trở về thì liền thay đổi, hắn liền hỏi nàng, nàng chỉ trả lời để xứng với ngôi vị này cũng như xứng với hắn....
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]