Cao Hoàng Kiệt lên lầu tắm trong khi chờ Dược Đan chuẩn bị bữa tối.
Lúc anh đi xuống nhà chân cầu thang đã ngửi thấy mùi thương thức ăn phảng phất từ gian bếp ấm cúng mà trước nay chưa từng có.
Chính sự xuất hiện của cô đã khiến không gian trong nhà bớt lạnh lẽo và ảm đạm hơn.
Dược Đan đã coi căn nhà này như nhà của mình.
Cao Hoàng Kiệt lau mái tóc ướt mới gội ngồi xuống ghế sofa ở phòng khách ngay trên bàn kính chiếc bình thủy tinh đã được cắm bó hoa hướng dương.
Cao Hoàng Kiệt nhìn bóng lưng cô đang cặm cụi chuẩn bị mà trong lòng thấy ấm áp vui vui thì ra có gia đình sẽ có cảm giác này sao?
anh lặng lẽ vào trong, trên bàn đã bưng ra mấy món.
“Tôi có thể giúp gì cho cô?”
Dược Đan đặt bát canh rong biển đậu phụ trên bàn, cô ngồi xuống.
“Không cần đâu đã xong xuôi hết rồi anh cũng nên ngồi xuống ăn cơm đi”
Cao Hoàng Kiệt giúp cô đơm hai bát cơm.
Trên bàn hôm nay có canh rong biển đậu phụ thịt bằm, một đĩa đậu chiên vàng, còn đâu là rau luộc.
“Đây là món ăn cô nấu?”
“Sao chê hả?”
Anh lấy thìa múc trong canh còn lèo teo mấy cục thịt bằm còn đâu toàn đậu và rong biển.
“Không có gì ăn đi”
Cao Hoàng Kiệt vừa nhai vừa nghĩ nấu thì ít hình như cho mình ăn chay sao ý.
Ăn cơm xong, Kiệt thay Đan dọn dẹp.
Kiệt làm có năm phút là xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-tron-con-tim-tinh-yeu-cua-vo-ho/3566903/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.