Minh Trang từ ngày bị nhốt trong nhà Tôn Đức Chiến một mình cô đơn đến buồn bực cho đến mấy hôm sau cũng không làm phiền hay gọi điên inh ỏi.
Mà không gọi cho người ta một cuộc nào Minh Trang cảm thấy vô cùng bứt dứt, khó chịu.
Cuối tuần, thời tiết biết chiều lòng người Tôn Đức Chiến tranh thủ đi picnic với crush.
"Trời hôm nay đẹp ha"
Ánh nắng chiếu qua tán cây um tùm, mà dưới gốc cây xanh là chỗ ngồi của Tôn Đức Chiến với một cô gái.
"Anh Chiến... tại sao anh lại ở đây?"
Minh Trang khó hiểu nhìn từ xa một bóng dáng rất quen thuộc nhưng lại không chắc có phải người cần tìm không.
Tôn Đức Chiến vừa thấy crush của mình đi đâu thì gặp "của nợ" trên trời rơi xuống.
"Minh Trang... tại sao em lại ở đây?"
"Em mới phải hỏi anh câu đó đấy?" - Minh Trang quan sát kĩ đồ phụ kiện của nữ nằm dưới thảm trải.
"Anh dám qua mặt tôi đi chơi với nhỏ nào hả?"
Cơn ghen che mờ mắt Minh Trang lấy túi đánh người.
"Tôn Đức Chiến anh có tin tui nói với bác trai anh là kẻ đi thay Cao Nhất Điển tối hôm đó không?"
Tôn Đức Chiến sợ ngang nếu... nếu để chuyện này đến tai phụ huynh sếp thì mình toi mất.
"Bình tĩnh đi cô nương anh... anh... có đi... đâu đâu... đây là đồ của em gái anh mà!"
Minh Trang nghe đến em gái thì mới bình tĩnh một chút vẫn đứng chờ xem mặt mũi trông ra sao.
"Rồi sao chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-tron-con-tim-tinh-yeu-cua-vo-ho/3566897/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.