Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Trong phòng khách, Ngu Côn Sơn thay một bộ quần áo mới, nhận lấy tách trà từ tay Tiểu Tôn, uống vài ngụm rồi nhắm mắt nằm trên sô pha.
Cuối cùng mọi chuyện cũng được giải quyết trước khi tình hình vượt quá tầm kiểm soát, y mệt mỏi nghĩ, nhưng cũng không thể xem nhẹ. Mặc dù cả sư đoàn ba đều là tâm đắc của y, nhưng ai biết được còn có bao nhiêu người ăn cây táo rào cây sung như Thôi Thượng Như hay Phương Kim Thủy! Chờ các sư đoàn khác trở lại sau trận chiến, e rằng phải cải tổ lại nội bộ …
Nghe thấy âm thanh nhẹ của một vật cứng va chạm vào sàn nhà, Ngu Côn Sơn mở mắt, nhìn thấy phó quan Lý đang chống gậy cố gắng rón rén đi qua phòng khách.
“Ngụy Tử, anh lại đây.” Ngu Côn Sơn uể oải nói.
Phó quan Lý quay đầu cười xấu hổ nhìn Ngu Côn Sơn: “Tổng tọa, tôi đánh thức ngài sao?”
“Ta không ngủ.” Ngu Côn Sơn nhìn dáng vẻ thô kệch của anh ta đặc biệt vừa mắt không biết vì sao, nên dịch người một chút, vươn tay vỗ vỗ đệm ghế bên cạnh, “Lại đây, ngồi đây.”
Phó quan Lý khập khiễng ngồi xuống vị trí được chỉ định.
“Vết thương ở chân thế nào rồi?” Ngu Côn Sơn cầm một tách trà trên bàn cà phê đưa qua, sau đó nhìn kỹ chân anh ta. Chân hoàn toàn bị quân trang che khuất, không nhìn ra gì, tất nhiên y cũng không định vén ống quần lên kiểm tra.
Phó quan Lý nhấp một ngụm trà, vui vẻ lau khóe miệng, “Không sao, chỉ là nứt xương thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-nui-lam-vua/884634/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.