sáng hôm sau, Lục Tư Phàm vẫn đi làm, nhân lúc anh đi cô lại lẻn vào ngôi nhà gỗ, cô lại tìm kiếm xung quanh, cô nhìn thấy 1 quyển sách cũ, cầm lên phủi phủi rồi mở quyển sách ra
đây là quyển nhật ký lúc nhỏ của Lục Tư Phàm
ngày tháng năm
tôi nhớ mẹ, tôi đã bị đưa đến đây 1 tuần rồi, tôi ghét nơi này
ngày tháng năm
tôi rất nhớ mẹ của mình, tôi ghét ông ta, ghét cả bà ta nữa
ngày tháng năm
tôi ghét tất cả những thứ nơi này, tôi muốn ra ngoài kia được về cùng mẹ
đọc những dòng nhật ký của anh, trước mắt Bảo Vy như hiện lên hình ảnh ngày ấy của Lục Tư Phàm
Lục Tư Phàm 1 mình trong căn phòng này, ngày nào cũng phải học tập, đến tối muộn anh cũng phải làm những đống bài tập nâng cao, trong nhà này cô đơn lạnh lẽo, 1 mình anh ở nơi này đầy rẫy sự cô đơn
có lúc anh còn bị bà Thái Liên bạo hành, bà ta lôi anh ra để thỏa mãn thú vui bạo lực của mình, đánh anh xong bà ta còn sỉ nhục mắng chửi Ngôn Mẫn Nhi là mẹ của anh
tất cả điều này anh luôn ôm trong người, anh luôn cắn răng chịu đựng
anh luôn hy vọng có 1 ngày anh sẽ trả lại tất cả cho bọn họ
Ở 1 nhà hàng sang trọng
" sao hôm nay đến đây để đàm phán à?" Dương Quang nói
Lục Tư Phàm không trả lời vẫn là khuôn mặt lạnh nhạt đầy ám khí nhìn Dương Quang
" gì đây? anh là người đang nhờ vả tôi đấy" Dương Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-em/468531/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.