Chương trước
Chương sau
Hôn lễ của Dương Thiên Thiên và Du Hạo được tổ chức vô cùng sang trọng, Thiên Thiên rất vui và cô vô cùng hạnh phúc
Bảo Vy và Lục Tư Phàm cũng đến hôn lễ, Du Hạo nhìn Bảo Vy khoác tay Lục Tư Phàm, cười cười nói nói với Lục Tư Phàm mà khiến cho anh cảm thấy chạnh lòng tức tối
Thiên Thiên bước trên thảm đỏ đi về phía Du Hạo, Thiên Thiên xinh đẹp trong chiếc đầm cô dâu lộng lẫy màu trắng, trong tiếng vỗ tay cho sự chúc phúc của 2 bên khách khứa
Thiên Thiên tiến đến gần Du Hạo, cô ngại ngùng e thẹn, trong khi đó Du Hạo lại là 1 khuôn mặt vô cảm, anh luôn nhìn xuống phía Bảo Vy
" chú rể ơi, anh có tình nguyện cùng cô dâu xinh đẹp này sống trọn đời trọn kiếp không?" MC hỏi
Du Hạo nhìn Thiên Thiên rồi quay xuống nhìn Bảo Vy, anh đắng đo suy nghĩ, mọi người ở bên dưới điều xôn xao cả lên
" chú rể có phải anh hồi hộp quá không hả?" MC lại vui vẻ nói
lần này Du Hạo mới tỉnh lại, anh mỉm cười gượng rồi nói " tôi đồng ý"
" vậy còn cô dâu, cô có muốn cùng người đàn ông này sống đến răng long đầu bạc không?" MC lại hỏi
" tôi đồng ý" Thiên Thiên mỉm cười e thẹn trả lời
bên dưới
Lục Tư Phàm vô cùng quan tâm đến Bảo Vy, anh bóc tôm cho cô, anh để vào chén cô những con tôm đã sạch vỏ
" anh bóc tôm cho em làm gì? em tự làm được mà?" Bảo Vy thủ thỉ nói
" nhưng anh muốn bóc cho bà xã của anh" Lục Tư Phàm nói vào tai cô
Bảo Vy mỉm cười trong hạnh phúc trước sự chu đáo toàn diện này của anh
đến lúc trao nhẫn cưới, Thiên Thiên đưa tay ra, Du Hạo nắm lấy tay cô, nhưng lại chần chừ không chịu đeo nhẫn cưới
" nè thắng đó làm gì vậy hả?" Bà Ngô sốt ruột nói
" từ từ đi, chắc nó hồi hợp thôi mà" Ông Dương Thanh Hải nói
khách khứa bên dưới bắt đầu xôn xao lên, họ tò mò không biết tại sao chú rể vẫn chưa chịu đeo nhẫn cưới cho cô dâu, họ xì xào bàn tán

Thiên Thiên nhìn thấy Du Hạo vẫn chưa chịu đeo nhẫn cho mình, cô vô cùng lo lắng, khuôn mặt đầy sự đáng thương
Bảo Vy ở bên dưới cũng hiểu chuyện, dù cho Thiên Thiên đối với cô như nào đi nữa cô cũng không muốn đứa em cùng cha khác mẹ này của mình phải chịu tổn thương
Bảo Vy đứng lên, cô cầm lấy mic rồi tự tin nói
" chú rể à đừng hồi hộp quá, thả lỏng đi, cậu không thấy cô dâu đang chờ à?"" Bảo Vy vui vẻ nói
Du Hạo nghe thấy lời của cô thì vô cùng tức giận, nhưng anh cũng không thể làm gì, anh đeo nhẫn cho Thiên Thiên
sau khi cả 2 đeo nhẫn cho nhau thì mọi người bên dưới điều vỗ tay chúc mừng
Thiên Thiên nhìn thấy Bảo Vy đứng lên bảo mình như vậy, lòng cô vừa vui mà cũng vô cùng hồi hận vì đã đối xử không phải với Bảo Vy
ở bên ngoài buổi tiệc, Thiên Thiên muốn gặp riêng Bảo Vy
" có chuyện gì vậy?" Bảo Vy hỏi
" cảm ơn chị đã giúp em hôm nay" Thiên Thiên buồn buồn nói
nghe thấy lời nói của Thiên Thiên Bảo Vy cảm thấy rất vui, vì đây là lần đầu tiên con bé nói chuyện với mình như thế
Bảo Vy chạm lên vai của Thiên Thiên, cô mỉm cười nói " 2 đứa phải sống thật hạnh phúc đấy "
nghe thấy lời chúc phúc thật lòng của Bảo Vy, Thiên Thiên cảm thấy rất vui
trong buổi tiệc
" 2 người trông hạnh phúc quá đấy" Du Hạo mỉa mai Lục Tư Phàm
" đương nhiên, chúng tôi lúc nào mà chả ân ái như vậy?" Lục Tư Phàm thản nhiên nói
" anh hãy chăm sóc cho cô ấy thật tốt, bởi vì lúc chưa có anh thì người bên cạnh cô ấy là tôi" Du Hạo lại nói
" đúng vậy đó là lúc chưa có tôi thôi, bây giờ cô ấy có tôi rồi, không cần bất kỳ người đàn ông nào đâu" Lục Tư Phàm vẫn lạnh lùng nói
Du Hạo thấy Lục Tư Phàm vẫn không để tâm đến lời mình nói anh vô cùng tức giận, cặp mắt đầy câm thù Lục Tư Phàm
Bảo Vy đi đến

" Phàm Phàm em có chuyện muốn nói với anh" Bảo Vy nói
" à chào cậu" Bảo Vy nhìn Du Hạo mỉm cười nói
Du Hạo nhìn thấy người mình yêu lại trở nên xa lạ với anh như vậy, anh không cam tâm nên đã rời đi
Bảo Vy nhìn Du Hạo không phải là tiếc nuối mà cô chỉ cảm thấy hơi buồn khi anh lơ cô mà thôi
" nhìn gì hoài vậy? tiếc à?" Lục Tư Phàm có chút ghen nói
" đúng đó, tiếc chứ" Bảo Vy giả vờ nói
Lục Tư Phàm cảm thấy khó chịu, anh tức tối bỏ đi 1 nước lên xe
Bảo Vy nhìn thấy anh giận dỗi như vậy có chú thích thú { anh ấy ghen à?}
Bảo Vy vừa cười vừa đuổi theo Lục Tư Phàm lên xe
" nè" Bảo Vy kéo tay áo Lục Tư Phàm nói
" xin lỗi tên tôi không phải là nè" Lục Tư Phàm lạnh lùng nói
" thôi mà đừng giận nữa, rõ ràng anh biết là em chỉ nói đùa thôi mà?" Bảo Vy nói
Lục Tư Phàm vẫn lạnh lùng
" nè anh đang ghen à?" Bảo Vy phì cười nói
Lục Tư Phàm khó chịu nhìn Bảo Vy
" quả nhiên là anh ghen mà" Bảo Vy lại nói
" tại sao em nghĩ anh ghen" Lục Tư Phàm bất mãn hỏi
" thì lúc trước khi em được mấy bạn nam khác viết thư tình còn tặng quà cho, Du Hạo lúc đó cũng ghen giống anh vậy đó nên em biết" Bảo Vy vô tư nói
Lục Tư Phàm rõ ràng là bị Bảo Vy chọc tức đến phát điên mà, mắt anh như đổ lửa hừng hực, Bảo Vy vẫn thản nhiên vô tư không biết 1 lời mình nói ra đã chọc giận chúa sơn lâm như thế nào
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.