Sáng hôm sau khi Bảo Vy tỉnh dậy, cô vẫn theo phản xạ nhìn lên tầng nhà rồi quay qua nhìn Lục Tư Phàm, cô bật dậy vì không thấy Lục Tư Phàm đâu cả
Bảo Vy vội vàng xuống nhà, thấy cha đang cho chú vẹt ăn cô lại gần cha
" sao vậy? còn sớm mà không ngủ 1 lúc nữa đi" Ông Dương Thanh Hải nói
" Lục Tư Phàm đâu rồi cha?" Bảo Vy hỏi
" nó nói có công việc quan trọng cần về lại Thượng Hải, bộ nó không nói với con à?" Ông Dương Thanh Hải hỏi thăm
" dạ chắc ảnh thấy con ngủ nên không tiện nói đấy mà" Bảo Vy gượng cười nói
Dương Thanh Hải cũng không phải người trẻ tuổi không có suy nghĩ, ông là 1 người dầy dặn kinh nghiệm nên chỉ cần nhiều biểu hiện của con gái ông đã đoán ra được phần nào
" Vy Vy nè, từ khi con sinh ra trên cõi đời này con đã là kho báo của cha rồi, khi xưa cũng vậy bây giờ càng vậy, nếu con muốn căn nhà này luôn mở cửa đoán con" Ông Dương Thanh Hải dịu dàng nói
Bảo Vy không kìm được nước mắt nước, cô ôm lấy cha mình khóc như đứa trẻ, Ông Dương Thanh Hải vô cùng yêu thương đứa con bé bỗng này, ông cũng đã dành hết tình yêu thương cho con
bà Ngô đứng từ xa nhìn thấy lòng có chút tứ giận, bà ta chỉ hận bản thân không thể gϊếŧ chết Bảo Vy cho rồi
Bảo Vy sao khi nghe cha nói, cô mạnh mẽ chuẩn bị đồ về lại Thượng Hải, cô quyết định sẽ nói thẳng với Lục Tư Phàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-em/468522/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.