ở Tứ Xuyên, Du Hạo nghe được từ bà Ngô và Thiên nhiên kể lại, vì Bảo Vy cô ấy không muốn lấy anh nên đã bỏ nhà ra đi, anh đau đớn ngày ngày chỉ tìm đến rượu trong quán bar
anh không hiểu tại sao cô lại từ chối anh như vậy? ngồi sầu trong quán, Thiên Thiên đến quán bar thì gặp anh, cô giả vờ đến an ủi anh
" anh Du Hạo, anh đừng buồn nữa mà" Thiên Thiên buồn nói
" tại sao? tại sao? tại sao cô ấy lại từ chối tình cảm của anh chứ, anh đã làm gì sai hả?" Du Hạo đau đớn nói
" là do chị ấy không cảm nhận được tình yêu của anh" Thiên Thiên dịu dàng nói
Thiên Thiên nhìn thấy Du Hạo như vậy lòng đắc ý cười thầm trong lòng, cô đang toan tính 1 điều gì đấy
Sáng hôm sau tiểu Châu vào trong phòng, đem cho cô 1 chiếc áo đầm trắng nho nhã, tiểu Châu dịu dàng nói với cô
" tiểu thư, cô mặc chiếc áo này vào rồi đi xuống nhà nha, Lục tổng muốn gặp cô" Tiểu Châu nói
Bảo Vy nhìn Tiểu Châu bằng khuôn mặt vô cảm, không sức sống, cô bước vào trong thay đồ rồi đi xuống nhà, cô nhìn Lục Tư Phàm với đôi mắt đầy ai oán
Cô đi lại gần anh, nhìn thấy con dao trên bàn, cô cầm lấy, kề dao lên cổ mình
" tôi nói cho anh biết tôi dù có chết cũng sẽ không bao giờ lấy 1 tên khốn như anh" Bảo Vy như người điên thét lên
Lục Tư Phàm không cảm xúc cứ như anh đã đoán được trước, anh bình thản nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-lay-em/468510/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.