Tần Thư "A" một tiếng, bọt xà phòng đã phủ lên lông mi hắn, hắn vội nhắm mắt lại, một con mắt khác cũng híp lại. Trước mắt ánh sáng nhỏ vụn, mặt nam sinh cũng trở nên mơ hồ không rõ.
Tần Thư vốn dĩ không cảm thấy có cái gì, nhưng hiện tại đứng ở trước mặt đại soái ca như vậy, hắn bỗng nhiên cảm thấy chính mình tựa như cái khờ phê.
"Tôi tắm đến một nửa, vòi hoa sen bỗng nhiên không thể dùng nữa." Tần Thư 囧 nói, "Có thể mượn phòng tắm một chút để tôi gội xong không. Làm ơn."
Nam sinh cười một tiếng, thanh âm vừa thấp vừa nhẹ. Đại khái cũng cảm thấy hắn là cái khờ phê đi, Tần Thư buồn bực mà nghĩ.
"Có thể." Nam sinh nói, "Cần anh dắt em qua không."
"Không cần đây, tôi tự mình có thể."
Hé một mắt nhắm một con mắt làm Tần Thư thực không có cảm giác an toàn, theo bản năng vươn đôi tay sờ soạng phía trước, lại nhảy nhót hai cái nữa là có thể cos tiểu cương thi.
Tần Thư chậm rì rì mà đi tới, đột nhiên không kịp phòng bị mà bị bắt lấy tay, thanh âm nam sinh ở bên tai vang lên: "Ghế dựa."
Tần Thư buông tay, quả nhiên sờ đến chỗ tựa lưng của ghế dựa. Hắn cười cười, "Cảm ơn."
"Vẫn là để anh dắt em đi đi." Nam sinh nói.
Lại khách khí không khỏi quá làm kiêu, Tần Thư gật gật đầu, "Được thôi."
Hai người mặc đều là áo ngắn tay, nhiệt độ cơ thể nam sinh tựa hồ thấp hơn Tần Thư một ít, trên cổ tay lạnh lạnh.
Nam sinh hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-khong-duoc-nam-chinh-ta-quyet-lam-ca-man/270851/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.