- Cô thích Duy - người yêu của tôi ? Hay là cô thích tôi...?_ cô không vòng vo nữa, mà vào thẳng vấn đề.
- Cậu... nghĩ mình là loại người đó sao ? Dù sao chúng ta cũng là bạn thân của nhau mà._ cô ta giải thích.
- Mà...mà thực sự mình có thích anh Duy, thì anh ấy cũng đâu có chấp nhận mình.
Cô nhíu mày nhìn cô ta, cô ta vừa nói gì ?
Cô ta biết bản thân nói lố cho nên biện minh lại.
- Cậu đừng hiểu lầm...ý của mình là nếu mình có thích anh ấy thật, thì anh cũng cũng đâu có thích mình. Bởi vì, mình thấy anh ấy rất yêu cậu. Mà cậu hãy yên tâm đi, mình sẽ không làm gì có lỗi với cậu đâu.
- Cậu hiểu tính cách của tôi như thế nào rồi đấy. Tôi không thích xài chung đồ với người khác. Nếu cậu có tình cảm gì với Duy thì cứ nói, chứ đừng cắm cho tôi cục sừng dài. Tôi không chắc cậu sẽ yên ổn sống đâu.
Cảnh báo cô ta xong cô liền ra ngoài.
Cô ta nghe cô đe dọa thì hai mắt long sòng sọc. Cô ta không thể nào chấp nhận thua cuộc được.
" Cô cứ đợi đi Như Ngọc, những gì cô nói ngày hôm nay tôi sẽ khiến cho cô phải trả giá. "_ cô ta thầm nghĩ trong đầu.
[...]
Mặc dù cô đã cảnh báo cô ta rồi, nhưng hình như cô ta vẫn chứng nào tật nấy.
Cứ mỗi lần cô và hắn đi cùng nhau là y như rằng phải mặt của cô ta.
__________
Mọi chuyện vẫn diễn ra hàng ngày theo quỹ đạo bình thường,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chiem-huu/1778585/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.