Ngôn Phụng Ly đang ăn bánh ngọt ở một góc, có chút buồn chán.
Cuộc sống của người giàu ăn uống linh đình thật nhàm chán, cô quan sát những người này, đeo mặt nạ cười xu nịnh lẫn nhau, mệt không chứ?
Cô đang định ra ngoài hóng gió, một người đàn ông có vẻ ngoài tuấn tú bèn đến trước mặt cô.
"Cô gái, xin mạo muội hỏi một chút, cô có biết Tần Tùng, Tần lão gia tử hiện đang ở đâu không?"
Ngôn Phụng Ly đánh giá người đàn ông trước mặt, dường như đang phán đoán xem hắn ta là thật lòng muốn hỏi đường, hay là cố tình bắt chuyện.
"Xin lỗi, có phải tôi đường đột quá không? Tôi từ nơi khác đến, không quen thuộc nơi này lắm, nếu có làm phiền..."
"Ở phía trước sảnh." Ngôn Phụng Ly không đợi hắn nói hết câu đã chỉ đường cho hắn.
"Cảm ơn. Tôi tên là Trần Định Kỳ. Hẹn gặp lại!" Người đàn ông tự giới thiệu xong, lịch sự cảm ơn rồi rời đi.
Xem ra là cô hiểu lầm rồi... chỉ là hỏi đường thôi.
Ngôn Phụng Ly bưng một ly cocktail, đi ra sân sau khách sạn.
Nơi này giống như một khu vườn bí mật, xung quanh yên tĩnh, ánh trăng chiếu xuống những bụi cây và hòn non bộ, tạo nên một bầu không khí thanh tịnh, tránh xa sự ồn ào náo nhiệt.
Cô nhấp một ngụm rượu, thưởng thức bản nhạc đêm trong lòng mình.
Lúc này, Ngôn Phụng Ly mơ hồ nghe thấy sau hòn non bộ có người đang nói chuyện bí mật.
Thính giác của cô từ trước đến nay rất tốt, lắng tai nghe kỹ, liền nghe ra giọng nói của Thừa Cẩn Vận, ông ta đang nói chuyện với một người đàn ông khác.
"Hang Cam Thành, có tiến triển gì chưa?" Lão Thừa hỏi.
"Thưa Thừa tiên sinh, đã vào giai đoạn thử nghiệm lâm sàng, hiện tại hiệu quả cũng không tệ, nhưng cần thu thập thêm mẫu, không thể vội vàng được. Đây là một quá trình lâu dài." Người đàn ông cung kính đáp.
"Lâu dài? Tôi không đợi được, tăng tốc tiến độ!"
"Vâng."
"Ngoài ra, gần đây cũng phải để mắt đến A Diễn, nó đang điều tra tung tích của Cố Thanh, đừng để nó phát hiện ra. Sau này khi liên lạc với tôi hãy dùng mật mã Morse."
"Vâng, tôi hiểu."
Thừa Cẩn Vận nhắc đến tên mẹ cô!
Ngôn Phụng Ly không khỏi kích động vạn phần, lặng lẽ tiến lại gần thêm một chút.
"Tình trạng của Cố Thanh bây giờ thế nào?" Thừa Cẩn Vận tiếp tục hỏi.
Chiếm Hữu Bằng Mạng - Hòa Ngô An
"Đã có một số phản ứng đơn giản."
"Ừm, tốt. Cô ta sẽ rất hữu dụng cho chúng ta trong tương lai."
"Một người sống thực vật thì có ích gì chứ?" Người đàn ông khó hiểu.
"Mượn danh nghĩa thiên tử để sai khiến chư hầu. Ta vất vả bồi dưỡng con gái của người đàn bà đó thành sát thủ hàng đầu, nhất định phải để cô ta phục vụ cho ta, nhưng hiện tại A Diễn lại ra sức bao che cho cô ta, thật lãng phí nguồn lực."
Tiếp đó là tiếng thở dài sâu nặng của Thừa Cẩn Vận.
"Vâng, Thừa tiên sinh. Tôi sẽ canh giữ cứ điểm Hang Cam Thành thật tốt, nơi đó phòng thủ nghiêm ngặt, không dễ bị phát hiện và càng không dễ bị tấn công. Ngài hãy yên tâm."
Trong đầu Ngôn Phụng Ly chỉ còn lại ba chữ: Hang Cam Thành.
Xem ra đây chính là nơi giam giữ mẹ cô, cuối cùng cô cũng đã có mục tiêu!
Thật là không tốn chút công sức nào.
Nhưng nghe có vẻ nơi này rất bí mật, được che giấu rất kỹ, nếu không thì sao ngay cả Thừa Quang Thành cũng không tìm thấy được?
Ngôn Phụng Ly nghe lén xong tất cả, lại rón rén rời đi, khi trở lại đại sảnh vẫn chưa thể bình tĩnh lại, cơ thể vẫn còn run nhẹ.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]